Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tâm Đồng gật đầu: “Đúng vậy! Nhà em còn có anh trai nữa, mà anh ấy cũng đâu có giỏi hơn anh đâu! Nhưng ba mẹ em vẫn luôn thấy con trai mình là giỏi nhất thế gian rồi. Giống như em này! Lớn từng này rồi, ba mẹ vẫn cứ lo em đi lạc đường, lo em dại dột bị thiệt thòi... Chưa bao giờ họ đặt quá nhiều kỳ vọng vào em hay trông đợi em phải đạt thành tựu gì to lớn.”

“Chuyện trong gia tộc, em càng không phải lo. Mẹ em từng nói, Lý gia tồn tại là để che chở cho bọn em, những đứa con có thể sống cuộc đời sung sướng hơn người khác. Mẹ em và ba em vất vả cả đời, là để con cái họ có thể sống thoải mái.”

“Em và Vân Tịch là bạn, từ sau khi thân phận của Vân Tịch lộ ra, mẹ em tự hào lắm! Bà nói em đã làm rạng danh cho Lý gia, có bản lĩnh, quen được bạn giỏi như vậy, chứng tỏ em cũng thông minh!”

Tần Mạc: “…”

“Mẹ em cũng từng dặn em phải đối xử tốt với Vân Tịch, nhưng chưa bao giờ nói em phải kiếm lợi ích từ cô ấy. Còn chuyện Tập đoàn Vân Thượng, mẹ em càng chẳng nghĩ đến! Bà chỉ nói, Vân Tịch tài giỏi, có địa vị, nếu em có một người bạn như vậy thì sau này lấy chồng cũng có thêm chỗ dựa, sẽ không bị nhà chồng bắt nạt, thế thôi!”

Thân phận như của Cố Vân Tịch, chỉ cần có chút liên quan thôi, sau này kiểu gì cũng sẽ nhận được sự ưu ái, đó là điều không thể thay đổi.

Suy nghĩ của mẹ Lý như vậy thật ra rất bình thường.

Nếu như Diêu Văn Tích chỉ nói với Tần Mạc rằng: "Cố Vân Tịch có thân phận cao, có địa vị ở Đế Đô, con hãy giữ quan hệ tốt để sau này khỏi bị người ta bắt nạt", thì Tần Mạc chắc chắn sẽ hiểu, thậm chí còn thấy mẹ quan tâm mình.

Nhưng bà ấy không phải có ý đó.

Bà ấy muốn anh tiếp cận Vân Tịch với mục đích rõ ràng, dùng tài nguyên của người ta để phát triển bản thân, sau đó khi không còn cần thiết nữa thì đá cô ấy ra ngoài. Đó gọi là phản bội và toan tính – hoàn toàn khác một trời một vực!

Tần Mạc cười nói: “Mẹ em thật tốt với em!”

Có ba mẹ như vậy, hẳn là những đứa trẻ đều rất hạnh phúc, phải không?

Không giống như anh, chỉ vì sinh ra trong Tần gia mà tất cả mọi thứ anh làm cho gia tộc đều là nghĩa vụ, là điều đương nhiên.

Lý Tâm Đồng bật cười, hai tay ôm đầu anh: “Sau này, mẹ em cũng sẽ đối xử tốt với anh mà!”

Tần Mạc nhướng mày: “Vậy… khi nào em mới dẫn anh về ra mắt bác gái đây?”

Lý Tâm Đồng đỏ mặt: “Sắp… sắp rồi! Anh cho em chút thời gian chuẩn bị đi mà! Mẹ em bên đó cũng phải chuẩn bị nữa chứ!”

Thấy cô gái nhỏ này trong lúc thế này mà vẫn còn cười được, Tần Mạc nắm lấy tay cô, nghiêm túc hỏi: “Đồng Đồng, sau khi nghe những điều này, em không sợ sao?”

Lý Tâm Đồng ngẩn người: “Sợ?”

“Mẹ anh là người như vậy, mạnh mẽ, áp đặt, không nói lý lẽ. Nếu em lấy anh, phải đối mặt với một bà mẹ chồng như thế, em không sợ à?”

Những cô gái bình thường ai cũng sẽ tránh xa những bà mẹ chồng kiểu đó, không phải sao?

Gia đình nào mà thương con gái cũng sẽ không nỡ gả vào một nhà như vậy, nhất là khi Lý gia còn cưng chiều con như thế. Tần Mạc bất chợt thấy lo, nếu mẹ Lý biết mẹ anh là người thế này, liệu có phản đối chuyện anh với Lý Tâm Đồng không?

Chỉ nghĩ đến đó thôi, lòng Tần Mạc đã bối rối!

Lý Tâm Đồng im lặng một lúc, rồi hỏi lại: “Anh sẽ bảo vệ em chứ?”

Tần Mạc ngẩn người: “Sẽ!”

“Nhưng em không chỉ muốn một sự bảo vệ đơn thuần. Em muốn anh phải đứng cùng chiến tuyến với em! Em không nghe lý lẽ gì hết đâu! Sau khi cưới, nếu có mâu thuẫn, miễn không phải vấn đề nguyên tắc thì bất kể em đúng hay sai, anh cũng phải đứng về phía em! Chuyện sau đó anh muốn dỗ mẹ thế nào là việc của anh, em không can thiệp, nhưng ngay tại hiện trường, anh nhất định phải bênh em!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK