Cảnh tượng trước mắt khiến bà ta hoàn toàn sững sờ!
Từ trước đến nay, Lục gia chưa từng xảy ra chuyện như vậy. Gia tộc luôn sống hòa thuận, bầu không khí trong nhà rất tốt. Dù đôi lúc bà ta có thấy mấy chi phái khác hơi mạnh tay, nhưng dù thế nào, chi trưởng Lục gia cũng chưa bao giờ rơi vào tình cảnh thảm hại như vậy.
Chồng bà ta, người đàn ông đã ngoài mấy chục tuổi, thế mà giờ đây lại phải quỳ giữa phòng khách, bị ba ruột của mình đánh tới tấp.
“Ba… đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa mà…”
Thấy ông cụ vẫn không dừng tay, Lục Thanh Bác bị đánh đến mức lưng cũng không còn thẳng nổi,bà Thẩm Hương Lan hoảng hốt lao tới xin tha. Ngay lúc đó, cây gậy trong tay ông cụ “rắc” một tiếng, gãy làm đôi!
Gậy gãy chứng tỏ lực đánh mạnh đến mức nào.
Lục Thanh Bác đau đến toát mồ hôi lạnh, cả người run rẩy, không còn đủ sức quỳ vững. Ông cụ nhìn thấy thế, lạnh lùng đá thêm một cú: “Quỳ cho tử tế vào!”
Thẩm Hương Lan lao đến đỡ chồng dậy, ông ta bị đá ngã dúi dụi, mặt trắng bệch vì đau đớn, chẳng nói nổi một lời. Nước mắt bà ta lập tức tuôn như mưa.
…
“Ba! Có chuyện gì mà ba phải đánh đến mức này? Dù gì anh ấy cũng là con trai ruột của ba! Bao năm nay đi làm vất vả, có lỗi gì thì ba cứ nói, sao phải đánh đến nỗi này?”
Ông cụ Lục nghe xong lập tức nổi giận!
Hóa ra, mấy năm nay ông quá nhân nhượng rồi. Lục gia sống quá yên ấm, khiến mấy người này chẳng còn chút kính sợ nào với trưởng bối.
Người khác mà bị trưởng gia tộc nghiêm phạt, việc đầu tiên là nhận sai, cầu xin, sợ đến chết khiếp.
Còn Lục gia thì sao? Rõ ràng đã xảy ra chuyện lớn, vậy mà Thẩm Hương Lan vừa về đã không nhận sai, không cầu xin, lại còn trách mắng ông cụ?
Ông cụ giận đến tím mặt, giơ chân đá thẳng vào vai bà ta một cú: “Cút sang một bên! Chốc nữa tao sẽ xử mày sau!”
“Cái roi đâu? Đem cái roi của tao lại đây! Mau lên!”
Ông cụ gầm lên với đám người hầu bên cạnh.
Người hầu giật mình, nhìn ông cụ nổi giận như vậy thì sợ đến không dám mở miệng, vội vàng đi tìm roi gia pháp.
Gia pháp, ở nhiều gia tộc vẫn còn tồn tại, nhưng ở Lục gia thì gần như chưa từng thấy.
Lần duy nhất trước đây, là khi Lục Thanh Bác nhất quyết đòi ly hôn. Lúc đó đã gây ầm ĩ không ít, ông cụ Lục ra tay đánh thẳng vào người con trai mình, thậm chí còn đánh luôn cả mẹ ruột của Lục Hạo Đình -— vị tiểu thư được nuông chiều lớn lên trong nhung lụa của Hàn gia.
Lần đó, ông cụ không đánh quá nặng, vì dù sao cũng là phụ nữ, lại là con gái bạn thân. Nhưng cuối cùng ông vẫn quất cô ta hai roi, rồi đuổi thẳng ra khỏi nhà, không bao giờ thèm đoái hoài nữa. Lúc đó, người bị đánh nặng nhất vẫn là Lục Thanh Bác.
Hôm nay, cái roi đó lại một lần nữa được lấy ra, đối tượng vẫn là ông ta!
Thấy ông cụ định tiếp tục đánh, Thẩm Hương Lan không chịu nổi nữa, gào lên:
“Vì sao?! Ba, trong mắt bố rốt cuộc có còn đứa con trai này không? Chúng con là con trai, con dâu của ba, ba không thấy được điều đó sao? Sao lại đối xử với chúng con như vậy?!”
“Chúng con làm sai điều gì chứ?! Là Lục Hạo Đình đúng không?! Là nó vu oan hãm hại phải không? Nó làm bao chuyện quá đáng ba không phạt, mà cứ nhằm vào chúng con! Dựa vào cái gì?!”
Thẩm gia giờ đã sụp đổ, đến tài sản cũng bị phong tỏa, người bị bắt đi điều tra. Rõ ràng, cú sập này khiến cả nhà tan nát.
Trước đây, Thẩm Hương Lan cố gắng hết sức bôi nhọ Cố Vân Tịch trên mạng, hòng hủy hoại danh tiếng cô. Nhưng chưa kịp mừng thì Lục Hạo Đình đích thân lên tiếng đính chính, còn tuyên bố sẽ cưới cô, khiến bao công sức bà ta tạo dư luận đều sụp đổ trong phút chốc.
Giờ thì Thẩm gia xảy ra chuyện, phản ứng đầu tiên của bà ta là do Lục Hạo Đình ra tay.
Lúc còn ở bệnh viện, bà ta đã thấy chồng mình gọi điện cho Lục Hạo Đình. Bà ta nghe rõ.
Giờ nghĩ lại, tất cả những điều này, đều là Lục Hạo Đình âm thầm hạ độc thủ!
Thế mà cuối cùng, ông cụ lại chỉ đánh chồng bà ta, không đụng đến đứa “cháu ngoan” kia. Tất cả mọi uất ức bà ta dồn nén bấy lâu như vỡ òa!