Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi ôm lấy ông cụ Đường, Đường Dục mới thật sự cảm nhận được, người ông trong vòng tay mình, đã già yếu đến nhường nào.

Thân hình gầy gò, nhỏ bé, thậm chí ông dường như còn thấp đi nhiều, chỉ cao đến vai anh. Nghĩ đến năm xưa, ông cũng từng là người lăn lộn trong quân ngũ, vậy mà giờ đã già đến mức này rồi sao?

Đường Vệ Quốc nhìn đứa con trai của mình, lòng tràn đầy xúc động. Ông chưa từng nghĩ sẽ có ngày được gặp lại đứa con này.

Năm xưa, lần đầu tiên gặp cậu bé ấy, ông đã rất yêu mến. Sau khi vợ qua đời, trái tim ông như tro tàn nguội lạnh, chỉ có đứa trẻ này từng thắp lên cho ông chút hy vọng hiếm hoi. Thế mà sau đó lại nghe tin nó đã hy sinh...

Cuối cùng bây giờ cũng trở về rồi!

Vì chân ông cụ không tiện nên không để ông đứng lâu, tất cả cùng ngồi xuống ghế trong phòng khách. Lúc này, Gia Cát Nguyệt Hoa bước vào, cả ông cụ và Đường Vệ Quốc lập tức đứng dậy chào: “Đại vương tử!”

Gia Cát Nguyệt Hoa mỉm cười chào hỏi, đưa tay mời họ ngồi xuống:  “Lão gia đừng khách sáo, hôm nay là tiệc riêng trong nhà, không cần câu nệ như vậy.”

Thân phận của Gia Cát Nguyệt Hoa, đến cả ông cụ Đường cũng phải cung kính ba phần.

Nhưng hôm nay không phải là dịp để bàn chuyện thân phận.

Mọi người ngồi xuống, ông cụ nhìn Gia Cát Nguyệt Hoa với vẻ cảm kích sâu sắc: “Nếu không có các cậu, cả đời này tôi e rằng không thể gặp lại Đường Dục. Còn Tiểu Phong nữa, cũng là do Vân Tịch cứu về, tôi…”

Gia Cát Nguyệt Hoa cười nhẹ:  “Lão gia không cần khách khí, tất cả là duyên số thôi. Tôi cũng không ngờ Vân Tịch lại đến với Lục Hạo Đình. Hai chị em, một là em gái ruột tôi, một là em họ, dây dưa một hồi, cuối cùng cũng là người một nhà.”

 “Chuyện đã qua thì để nó qua. Giờ Đường Dục đã trở về, Tiểu Phong cũng về rồi, còn chuyện của Hy Nhiễm… tôi nghĩ, nên bắt đầu chuẩn bị hôn lễ thôi.”

Ông cụ cười lớn: “Đúng vậy, đúng vậy!”

Đường Dục đã có cả con rồi, hai người lại đều đồng ý đến với nhau, với tư cách trưởng bối, tất nhiên ông mong con cháu sớm yên bề gia thất.

Hôm nay chỉ là buổi gặp gỡ thân mật trong nhà, mọi người tụ họp lại trò chuyện, rồi dần dần chuyển hết sang chủ đề… chuẩn bị hôn lễ cho Lục Hạo Đình với Cố Vân Tịch, và cho Đường Dục với Cố Hy Nhiễm.

Gia Cát Nguyệt Hoa là anh cả, nên ở lại cùng ông cụ và Đường Vệ Quốc.

Nhị ca, Tam ca, Tứ ca cũng ở cùng. 

Cố Vân Hàn thì đã đến Phong Thành, còn lão Thất và lão Bát còn nhỏ, không ngồi yên được lâu nên chạy đi chơi với Đường Phong và Đô Đô.

Trong bếp, có người giúp việc đang nấu ăn, nhưng Cố Vân Tịch muốn tự tay làm vài món.

Cố Hy Nhiễm nhìn thấy vậy thì vô cùng háo hức.

Cô vốn rất thích vào bếp.

Thấy Cố Vân Tịch bước vào bếp, Lục Hạo Đình tất nhiên cũng theo sau. Đường Dục cũng không đứng ngoài, thấy Cố Hy Nhiễm cũng định nấu ăn, liền bật cười: “Em chắc chứ? Muốn xuống bếp thật à?”

Cố Hy Nhiễm mỉm cười nhìn sang Cố Vân Tịch: “Tất nhiên rồi, để xem Vân Tịch nấu gì trước đã.”

Cố Vân Tịch hỏi: “Chị họ muốn nấu món gì?”

Cố Hy Nhiễm suy nghĩ một chút, rồi trả lời ngắn gọn: “Thịt!”

Cố Vân Tịch: “…”

Cô quay sang nhìn Đường Dục, ánh mắt như muốn hỏi: Chị ấy… thật sự biết nấu ăn không đấy?

Nhìn thế nào cũng không giống người có thể vào bếp…

Nhưng ánh mắt Cố Hy Nhiễm lại vô cùng háo hức!

Đường Dục gãi gãi mũi, không dám nói gì, vì đã bị Cố Hy Nhiễm liếc cho một cái.

Lúc này, bé Đường Phong từ bên ngoài ló đầu vào:  “Mẹ chỉ biết nấu mì gói, biết luộc thịt, ừm… còn biết nướng thịt nữa!”

Cố Vân Tịch: “…”

Cô hơi ngẩn ra: “Luộc thịt?”

Đường Phong gật đầu: “Vâng! Cho thịt vào nước sôi nấu chín là xong.”

Cố Vân Tịch: “…”

Cố Hy Nhiễm lập tức phản đối: “Mẹ biết nấu nhiều món lắm!”

Đường Phong nói:  “Là bỏ thịt vào nước, cho thêm muối, thêm đường, thêm ớt, rồi còn cho đủ thứ vào nấu nữa!”

Cố Vân Tịch: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK