Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồi ấy, dù trong trường có Cố Vân Tịch – nữ thần học bá, có Tần Mạc – con trai của tổng giám đốc điều hành Tần thị, có cả Tần Hiên – người thừa kế chính thống Tần gia… thì Diệp Cẩn vẫn là người nổi bật giữa muôn vàn ánh hào quang, phá vây mà ra, ánh sáng chưa từng lu mờ, vinh quang chưa bao giờ mất!

Một nhân tài như vậy, sao Cố Vân Tịch có thể bỏ lỡ?

Ngay từ thời còn đi học, cô đã nhận ra năng lực của Diệp Cẩn không hề tầm thường. Sau này biết thành tựu của anh ta rất cao, trong lòng cô đã nhen nhóm ý định “đào” người về.

Nhưng khi đó Diệp Cẩn còn trẻ, ngông cuồng tuổi trẻ, trong xương cốt vẫn mang theo sự kiêu ngạo bẩm sinh. Anh ta chưa từng va chạm xã hội, nên Cố Vân Tịch vẫn kiên nhẫn đợi.

Đợi anh ta trưởng thành, đợi anh ta trải đời, đợi đến khi anh ta hiểu ra: những gì Cố Vân Tịch cô có thể cho anh ta, là thứ mà dù anh ta có nỗ lực cả đời cũng chưa chắc đạt được. Và mấy năm qua, đã đủ để Diệp Cẩn hiểu điều đó.

Thế nên, cô mới sai người đi tìm và đưa Diệp Cẩn về.

Mà Diệp Cẩn đúng là người biết điều. Người thông minh thì hay ở chỗ đó, không cần trải qua quá nhiều, chỉ cần nếm trải một chút, đã đủ để hiểu ra: người trước mắt mình có thể cho mình những gì.

Phía dưới đã bắt đầu náo nhiệt, nghe tiếng động thì đoàn đón dâu đã lên tới lầu rồi.

Cố Vân Tịch lúc này đã phủ khăn voan đỏ, nhưng không hiểu sao, lại bắt đầu thấy căng thẳng một cách kỳ lạ.

Đợi suốt hai kiếp người, cuối cùng cũng được gả cho anh. Mà không ngờ, lại là theo cách vừa long trọng vừa ngọt ngào thế này.

Cô chưa từng nghĩ mình sẽ tìm lại được người thân.

Dù vẫn chưa gặp lại cha mẹ ruột, nhưng có từng ấy anh trai ở bên, cô đã thấy đủ đầy lắm rồi!

Bên ngoài, chú rể đã tới trước cửa phòng, mà mấy phù dâu bên trong thì tất nhiên không dễ gì cho vào, nhất định phải “đòi” phong bì trước.

Ngay lập tức, vài phong bì đỏ được nhét qua khe cửa.

Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu vội vàng nhặt lên xem thử.

Lục Thiếu là người có tiền mà!

Phong bì chắc chắn không nhỏ.

Kết quả cầm lên, cả đám đều sững người!

Phong bì... nhẹ bẫng, mỏng dính, vừa cầm là biết không có bao nhiêu tiền bên trong.

“Không lẽ… là... séc hả trời?”

Mấy cô nàng nhìn nhau, rồi hấp tấp xé ra xem và khi thấy con số in trên đó, ai nấy đều choáng váng...

Đúng lúc đó, bên ngoài đã vào được rồi.

Khi ánh mắt Lục Hạo Đình dừng lại chỗ cô dâu ngồi trên giường, anh không thể rời mắt được nữa.

Dưới lớp voan đỏ rực, gương mặt tinh xảo, yêu kiều ấy đang mỉm cười với anh.

Cô dâu được bế lên kiệu hoa, các phù dâu cũng lần lượt lên xe.

Lương Đầu hí hửng trèo ngay lên xe của Hàn Hi, Tưởng Hân Lôi thấy thế mắt liền sáng rỡ, cũng định chạy theo, ai ngờ Hàn Hi đã đạp xe chạy mất.

Tưởng Hân Lôi sững người: “Ơ kìa… này… đợi tớ… đợi tớ với chứ…”

Sau lưng, Giang Minh Hàn nghiến răng đuổi theo: “Mỗi xe chỉ chở một người! Cô được sắp xếp đi cùng tôi!”

Tưởng Hân Lôi tỏ vẻ không vui, người ta là nam thần mà!

Cả đời này mà được nam thần đạp xe chở một lần thì đúng là nằm mơ cũng cười tỉnh luôn ấy!

“Sao lại thế chứ? Rõ ràng ghế sau còn chỗ ngồi mà, nam thần của tôi mà…”

“Cái này gọi là khí thế, là ‘bài bản’ đấy hiểu chưa? Phù rể phù dâu đều là độc thâm, sao có thể để hai cô gái ngồi chung một xe với một phù rể được?”

Tưởng Hân Lôi chẳng thèm để ý đến anh ta nữa, mắt đảo một vòng, dù sao lần này số lượng phù rể cũng nhiều hơn phù dâu, chắc chắn vẫn còn xe thừa, cô vẫn có quyền lựa chọn!

Nhìn thấy Trình Tấn ở bên cạnh, mắt cô lại sáng lên lần nữa.

Trình Tấn là nam thần thế hệ mới, từng đóng vai nam chính cùng Cố Vân Tịch đó! Chính là người thủ đóng vai Tiêu Tĩnh Hành siêu điển trai!

Tưởng Hân Lôi lập tức nở nụ cười rạng rỡ, lao thẳng về phía Trình Tấn như ong gặp mật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK