Chắc chắn là Gia Cát Nguyệt Hoa hiểu rõ rồi!
Tiểu Bát nói anh ấy là "vị vua toàn năng", điều đó không sai chút nào.
Phải biết rằng, anh ấy là người đã sống lại ba lần, trí tuệ và khả năng học hỏi của anh ấy cực kỳ mạnh mẽ. Kiếp trước, anh ấy nổi tiếng nhờ trí tuệ và chiến lược, thông minh thì khỏi phải bàn.
Bây giờ, với tư cách là đại hoàng tử của hoàng tộc Gia Cát, từ nhỏ đã được đào tạo bài bản, ba anh lại luôn bận rộn với chuyện vợ, vì vậy anh ấy bắt đầu tiếp quản công việc quốc gia từ khi còn rất nhỏ.
Với một người tài giỏi như vậy, làm sao anh ấy có thể thiếu kiến thức gì được?
Là người thừa kế của hoàng tộc, anh được rèn giũa kỹ lưỡng. Thứ gì tân tiến nhất trong nước, hầu như anh ấy đều biết cả. Chưa kể mẹ anh còn là cao thủ y học, vậy sao anh ấy lại không biết chút gì về y thuật chứ?
Điều khiến Cố Vân Tịch ngạc nhiên chính là, Gia Cát Nguyệt Hoa biết rất rõ về thế giới này. Cô tưởng anh ấy không hiểu gì về cách sử dụng máy tính, nhưng thực tế anh ấy lại rất thành thạo!
Dù sao, hai thế giới này vẫn có sự khác biệt khá lớn.
Cố Vân Tịch biết rõ kỹ thuật của Cố Vân Hàn, vì cô tìm đến anh ấy giúp.
…
Thật ra, Gia Cát Nguyệt Hoa lúc này rất vui. Anh đã biết cách làm những việc này từ kiếp trước, so với thế giới hiện tại, sự khác biệt không quá lớn. Dù công nghệ đã tiến bộ nhiều, nhưng những gì anh học từ trước có thể áp dụng được.
Sau khi tới đây, anh từng thấy Cố Vân Hàn thao tác vài lần, nên đã học hỏi và làm quen rất nhanh.
Ngồi trước máy tính, anh gõ phím lách cách: "Cung cấp tài khoản cho anh, anh sẽ giúp em kiểm tra, như vậy sẽ dễ dàng hơn."
g Giá Lâm: "Tại sao?"
Gia Cát Đại Vương Tử: "Bởi vì Cố Băng Nhan chắc chắn sử dụng công nghệ từ thế giới của chúng ta, bà ta không rành về mảng này đâu, chỉ biết áp dụng thôi. Em tra thì khó, anh thì không.”
Cố Vân Tịch thấy vậy, mắt sáng lên - ồ, đúng rồi!
Có mấy anh trai như vậy đối phó với Cố Băng Nhan có lẽ không khó lắm?
Kiếp trước, cô thấy Cố Băng Nhan rất lợi hại, đó hoàn toàn là vì bà ta có trong tay rất nhiều công nghệ tiên tiến, không chỉ có vũ khí mà còn là các kỹ thuật, tư tưởng khác nữa.
Nhưng hiện tại thì khác. Mấy người anh của cô đều có mặt, lợi thế công nghệ của bà ta gần như chẳng còn đất dụng võ.
Cố Vân Tịch liền cung cấp tài khoản mà kiếp trước cô đã biết cho Gia Cát Nguyệt Hoa. Anh ngồi xuống máy, bắt đầu truy vết tài khoản này một cách toàn diện.
Anh là kiểu người giỏi mà ít khi khoe mẽ. Giống như y thuật hay độc thuật, anh biết rất nhiều, nhưng ngay cả những người anh em thân thiết đôi khi cũng quên mất là anh có những khả năng đó.
Bây giờ ngồi trước máy cũng vậy. Cố Vân Hàn nhìn những ngón tay thon dài của anh gõ trên bàn phím với tốc độ nhanh đến mức, có thể nói, còn nhanh hơn cả mình.
Trên màn hình máy tính, dữ liệu bắt đầu được sàng lọc nhanh chóng, màn hình nhấp nháy như một cơn lốc khiến mọi người đều tròn mắt ngạc nhiên.
"Tránh ra một chút nào, đừng làm phiền anh. Lần đầu giúp em gái làm việc, mà làm dở thì mất mặt anh cả lắm!"
Mọi người: “…”
Nửa tiếng sau, Gia Cát Nguyệt Hoa đưa cho Cố Vân Tịch một bảng danh sách.
Gia Cát Đại Vương Tử: “Đây là các tài khoản từng giao dịch nhiều và thường xuyên với tài khoản đó trong hai năm gần đây. Phía sau là lịch sử giao dịch của năm vừa rồi.”
"Anh phân tích được năm tài khoản đầu tiên chắc chắn là của Cố Băng Nhan, những dòng tiền này, nhìn kỹ sẽ thấy. Em thấy tài khoản nào không vừa mắt? Muốn xử lý tài khoản nào?"
Cố Vân Tịch: "..."
Cô mở mắt thật to nhìn bảng chi tiết trên màn hình...
Trời má! Không thể tin được!
Cô và anh Hạo Đình cộng lại cũng không bằng đại ca!
Chỉ trong nửa tiếng!
Mới có nửa tiếng thôi mà tra ra được đầy đủ thế này á?
Để người khác sống sao nổi?
Ngay cả Cố Vân Hàn cũng choáng váng!
“Vãi thật! Đại ca, anh là con người thiệt hả?!”
Gia Cát Nguyệt Hoa: "Cũng bình thường thôi. Cố Băng Nhan không phải là chuyên gia, không khó lắm."
Mọi người: "..."
Nữ Vương Giá Lâm: "Trời ơi! Anh thật là quá đáng, Anh làm thế này thì em tự ti luôn quá!”
Gia Cát Đại Vương Tử: “Sao lại thế được? Em thông minh mà! Anh làm nhanh là vì hiểu rõ cách nghĩ của Cố Băng Nhan. Bà ta không có năng khiếu gì hết, toàn dùng thành quả từ bên chúng ta thôi.”
“Em thử nghĩ xem, bà ta lớn lên trong Cố gia, mà anh thì quá hiểu bọn họ. Xử lý bà ta, với anh đơn giản lắm. Vậy nên em mới là người thông minh nhất ở đây.”
Mọi người: "..."
Quá thiên vị rồi!
Nữ Vương Giá Lâm: “Nhưng anh họ em cũng là người của Cố gia đấy! Mà cái gì cũng không biết, còn chẳng bằng em!"
Cố Vân Hàn: "..."
Lòng tự trọng của anh bị tổn thương rồi!
Gia Cát Đại Vương Tử: “Cậu ta ngốc lắm, sao sánh được với em!”
Cố Vân Hàn: "..."
Hình tượng anh họ tan nát…
Đường Dục cũng đang ôm con đứng phía sau nhìn, Đường Phong thấy Gia Cát Nguyệt Hoa tài giỏi như vậy, mắt sáng lên: "Quá tuyệt vời!"
Đường Dục ngạc nhiên: "Con hiểu hả?"
Đường Phong ngẩng đầu, mặt đầy tự hào: "Đương nhiên rồi! Con đã học một ít, cô còn dạy con nữa mà!"
Gia Cát Nguyệt Hoa nhướn mày, chìa tay về phía Đường Phong: "Lại đây, chú dạy cho con!"
Đường Phong lập tức chìa tay về phía Gia Cát Nguyệt Hoa, anh bế cậu bé vào lòng.
Nhìn thấy con trai bị người khác cướp mất, Đường Dục có chút buồn bực, anh còn chưa ôm đủ mà!
Gia Cát Đại Vương Tử: “Quyết định chưa? Em muốn xử lý tài khoản nào?”
Nữ Vương Giá Lâm: “Tất cả! Xử hết cho em!”
Gia Cát Nguyệt Hoa: "..."
Mọi người: "..."
Em gái... quả nhiên là em gái ruột!