Lỡ mà có chuyện gì xảy ra, đám người giúp việc như họ có lẽ sẽ là những kẻ đầu tiên bị liên lụy!
Người giúp việc vừa bước tới điện thoại, định nhấc máy gọi thì con dâu trưởng Lý gia lập tức lên tiếng.
“Cô chắc chắn muốn gọi cảnh sát sao? Lý gia bọn tôi không phải dạng thường. Việc trong nhà không nên để người ngoài biết. Phu nhân nhà cô là chủ mẫu của Tần gia, mà Lý gia chúng tôi cũng là danh môn ở Đế Đô. Các người nghĩ Tần gia dọa được chúng tôi sao? Muốn làm lớn chuyện đến mức lôi cả cảnh sát vào, các người định khiến Tần gia và Lý gia tuyên chiến à?”
Người giúp việc sững lại!
Con dâu trưởng Lý gia đúng là người thông minh, giỏi giang, năm xưa được mẹ chồng đích thân tuyển chọn rồi bồi dưỡng suốt mấy năm để kế thừa vị trí nữ chủ nhân. Khí thế toát ra từ người bà, quả thật không phải người thường.
Nghe bà nói vậy, người giúp việc lập tức không dám gọi nữa. Nhà quyền quý ai cũng kiêng kỵ mấy chuyện này, có chuyện thì tự giải quyết trong nhà, lớn hóa nhỏ, nhỏ hóa không. Đừng để mọi chuyện bung bét.
Chẳng ai thích ầm ĩ cả, sau này khó sống!
Bị con dâu trưởng Lý gia nhìn chằm chằm bằng ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, người giúp việc sợ hãi đến run rẩy theo phản xạ, lắp bắp nói: “Vậy… vậy… để tôi gọi cho cậu chủ, cậu ấy mới vừa rời khỏi không lâu…”
Con dâu trưởng Lý gia nhướng mày, Tần Mạc vừa mới rời đi?
Vậy là cậu ta đến Lý gia rồi sao?
Tốt quá rồi! Đúng lúc không đụng mặt nhau, như vậy mới tiện ra tay xử lý Diêu Văn Tích, nếu Tần Mạc ở đây thì mọi chuyện khó giải quyết hơn nhiều.
“Gọi cậu chủ thì khỏi cần. Nếu các người thực sự lo lắng thì… chi bằng gọi luôn cho ông chủ nhà các người đi!”
Người giúp việc rùng mình… gọi cho Chủ tịch Tần?
Rõ ràng, đám người này thật sự không hề sợ Tần gia!
Người giúp việc sợ xảy ra chuyện nghiêm trọng nên chỉ còn cách gọi điện cho Tần Lập Vinh.
…
Lúc này tại Giang Châu, trong Tần gia, Tần Lập Vinh đang dùng bữa trưa xong cùng với Tần Hiên và Diêu Mộng Kỳ, ba người vừa buông đũa xong còn chưa rời khỏi bàn ăn.
Người giúp việc nhận cuộc gọi, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vã quay sang Tần Lập Vinh báo cáo: “Thưa ông, bên phu nhân ở Đế Đô xảy ra chuyện rồi! Có người dẫn người xông vào biệt thự, đang đánh nhau với phu nhân!”
Tần Lập Vinh giật mình: “Đánh nhau?”
Chuyện thô bạo như thế mà là do loại phụ nữ như Diêu Văn Tích gây ra?
Điện thoại gọi đến là số cố định của biệt thự bên phía Tần gia ở Đế Đô, Tần Lập Vinh đứng dậy, bước đến nhận máy: “Alo? Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Nghe thấy tiếng hét chói tai qua điện thoại, Tần Lập Vinh nhíu mày.
Người giúp việc lắp bắp run rẩy nói: “Bên kia là một nhóm người…”
“Chúng tôi là người Lý gia ở Đế Đô. Cụ Lý Vinh Quang là ông nội chúng tôi. Diêu Văn Tích đã đánh cháu gái của cụ ấy phải nhập viện. Mẹ của cô ấy đau lòng, nên đến tìm bà ta hỏi cho ra lẽ.”
Người giúp việc còn chưa nói hết câu, con dâu trưởng Lý gia đã chủ động xưng danh, nói rõ mọi chuyện.
Người giúp việc liền thuật lại nguyên văn cho Tần Lập Vinh nghe.
Tần Lập Vinh chấn động!
“Lý Vinh Quang? Cụ ông Lý gia?”
Giọng điện thoại vẫn còn rất rõ ràng, con dâu trưởng Lý gia cố ý bước gần thêm vài bước, cất cao giọng nói: “Đúng vậy! Tôi là cháu dâu Lý gia. Phu nhân nhà các người đã đánh cháu gái nhà chúng tôi. Ông nội là Lý Vinh Quang, ba tôi là Lý Vĩ Dũng, hiện đang giữ chức tại Cục Giám sát.”
Cô ấy cố tình nói to, để Tần Lập Vinh nghe rõ qua điện thoại.
Ông ta vốn xuất thân trong giới quyền lực, dĩ nhiên biết đến cái tên Lý Vinh Quang. Ông cụ không phải là người có chức vị quá cao, nhưng Lý gia phát triển ổn định, cụ ông cả đời cũng gây dựng được nền tảng vững chắc, con trai là Lý Vĩ Dũng lại còn vượt trội hơn, nghe nói hai cháu trai cũng rất giỏi giang.
Lý gia ở Đế Đô, đúng là danh môn vọng tộc nhiều đời.
Lý Vĩ Dũng làm việc tại Cục Giám sát! Mà Cục Giám sát lại là địa bàn của Lục gia!
Chú ba Lục gia hiện là người đứng đầu của Cục Giám sát.
Tần Lập Vinh không thể tin vào tai mình, Diêu Văn Tích lại dám đánh cháu gái Lý gia nhập viện?
Chuyện này… là thật sao?