Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gia Cát Nguyệt Hoa quay lại, chỉ tay về phía hai cái thùng bên cạnh: “Trong đó có trái cây, hai người mang đi rửa rồi bày lên đây.”

Người anh chỉ là Lục Hạo Đình và Đường Dục. Rõ ràng mớ trái cây đó là anh chuẩn bị sẵn cho Cố Vân Tịch và Cố Hy Nhiễm, bây giờ thì đẩy việc rửa sang hai người kia.

Đường Dục thì không sao, trước đây đã được thấy công nghệ cao của hoàng tộc Gia Cát nên không bất ngờ lắm. Nhưng với Lục Hạo Đình thì đúng là mới được mở rộng tầm mắt!

Gia Cát Nguyệt Hoa đang đứng thao tác trên máy tính, quay sang bắt gặp vẻ mặt kinh ngạc của Lục Hạo Đình thì bật cười: “Hứng thú lắm à?”

Chưa đợi Lục Hạo Đình trả lời, anh đã thu lại ánh mắt, thản nhiên nhìn về phía màn hình trước mặt, giọng điềm tĩnh: “Nếu thích thì đối xử tốt với Vân Tịch vào. Đợi hai người kết hôn, anh sẽ tặng con bé một chiếc như thế này làm của hồi môn, sau này hai người có thể lái đi du lịch khắp nơi.”

“Chiếc này hoàn toàn tàng hình, không có hệ thống giám sát nào của quốc gia nào phát hiện được đâu, tiện lắm!”

Lục Hạo Đình: “…”

Lái… lái cái này đi du lịch á?

Nhà giàu đúng là nhà giàu, không cần giải thích thêm!

Cả hai ngoan ngoãn đi rửa trái cây.

Dâu tây, nho, dưa hấu, vải… cái gì cũng có. Rửa sạch xong bày lên đĩa, mang đến đặt trước mặt Cố Vân Tịch và Cố Hy Nhiễm. Lúc này, máy bay đã cất cánh, tốc độ rất nhanh, từ đây bay tới Phong Thành chỉ mất chừng ba tiếng.

Thậm chí còn chưa chắc tới ba tiếng.

Cố Vân Tịch thấy mọi người đều lên máy bay này, liền hỏi: “Mọi người đều ở đây, vậy chiếc kia ai lái?”

Gia Cát Nguyệt Hoa vẫn đang cúi đầu xử lý gì đó trên máy tính, nghe vậy liền đáp gọn: “Máy bay không người lái, anh đang điều khiển.”

Cố Vân Tịch cúi đầu nhìn màn hình máy tính trước mặt anh, im lặng không hỏi thêm gì nữa.

Đường Cẩm cũng có mặt trên máy bay, đang trò chuyện cùng Cố Vân Tịch và Cố Hy Nhiễm. Hai đứa nhỏ cũng ở gần đó, chơi đùa vui vẻ.

Phía bên kia, Lục Hạo Đình, Diệp Phồn, Tiểu Bát và mấy người khác ngồi không buồn chán, bèn lấy điện thoại ra chơi game. Vừa hay đủ người chia hai đội, PK luôn tại chỗ!

Ai nấy đều ôm điện thoại, vắt chân chữ ngũ, gõ gõ bấm bấm, khí thế bừng bừng.

Nhìn khung cảnh đông vui náo nhiệt thế này, Cố Hy Nhiễm cất tiếng: “Bọn mình… thật sự là đi đánh nhau đó hả?”

Cố Vân Tịch: “Anh cả bảo là dẫn mình đi chơi đó chứ!”

Cố Hy Nhiễm: “…”

Hai người lặng lẽ liếc nhìn Gia Cát Nguyệt Hoa bên cạnh. Đúng là đại lão có khác!

Sau ba tiếng bay, khi sắp đến nơi, Gia Cát Nguyệt Hoa gọi điện cho Cố Vân Hàn, xác nhận lại vị trí cụ thể.

Máy bay dừng lại trước một hòn đảo nhỏ.

Đúng vậy, là “dừng lại”, cứ thế lơ lửng trên không trung, đứng yên bất động.

Gia Cát Nguyệt Hoa quay sang hỏi Cố Hy Nhiễm: “Em nhìn thử xem, có phải chỗ này không?”

Thấy Cố Hy Nhiễm đang nhíu mày quan sát phía dưới, Gia Cát Nguyệt Hoa liền điều khiển cho máy bay lượn một vòng quanh hòn đảo, khí thế kiêu ngạo hết phần thiên hạ.

Cố Hy Nhiễm nhìn kỹ một lúc rồi khẳng định: “Đúng rồi, chính là chỗ này! Nhất định là đây, lúc đó em với Đường Phong từ chỗ đó chạy ra!”

Cô chỉ về một vị trí trên đảo.

Gia Cát Nguyệt Hoa gật đầu, bấm một nút trên bảng điều khiển. Một ngọn đèn bật sáng, rồi một luồng ánh sáng xanh lam nhạt bao phủ toàn bộ hòn đảo.

“Hiện tại toàn bộ hệ thống liên lạc trên đảo đã bị phong tỏa, mọi thông tin từ đây đều không thể truyền ra ngoài. Chỉ khi nào chúng ta vào trong thì mới có thể liên lạc nội bộ. Bên cậu có thể hành động rồi.”

Câu này, là anh nói với Cố Vân Hàn ở đầu dây bên kia.

Lúc này, trên đảo cũng đã có người phát hiện ra máy bay bên này, lập tức cầm vũ khí lao tới tấn công.

Gia Cát Nguyệt Hoa bật hệ thống phòng ngự lên, rồi nói rất bình thản: “Mấy người cứ ở đây chơi, lát nữa anh xuống dưới xem thử. Dọn dẹp xong xuôi sẽ để mọi người xuống.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK