Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao cô không thử nghĩ lại xem, bao nhiêu năm qua Vũ Vi phải chịu bao ấm ức trong Tần gia, bây giờ cuối cùng cũng “hóa phượng hoàng đậu cành cao”, con ấy có quyền kiêu ngạo, có quyền phấn khởi chứ!”

“Diêu Văn Tích, tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi? Cái kiểu kiêu ngạo đó sớm muộn gì cũng hại chết cô thôi! Thế giới của giới thượng lưu không chỉ gói gọn ở mỗi Giang Châu đâu. Ngoài kia còn rộng lớn lắm, người tài thì tầng tầng lớp lớp, cô tưởng cả thiên hạ này phải xoay quanh mình cô chắc? Giờ bị dạy cho một bài học rồi chứ gì?”

Diêu Văn Tích sắc mặt lạnh tanh: “Ý ông là gì? Tôi rơi vào tình cảnh này, chẳng phải là vì những người đó xem thường tôi sao? Bọn họ đánh vào mặt ai? Không phải ông chắc? Tần Lập Vinh, không phải ông rất sĩ diện à? Thế lần này mất mặt rồi, lại chẳng thấy ông nói gì?”

Tần Lập Vinh bật cười khẩy một tiếng: “Bớt chơi trò khiêu khích đi, Diêu Văn Tích. Không có tôi, tình cảnh của cô bây giờ còn thê thảm hơn nhiều đấy.”

“Ông…”

“Từ trước đến nay tôi luôn thuận buồm xuôi gió trong giới chính trị. Đừng nói là Lưu Tinh Trì, ngay cả Lục Hạo Đình, cũng từng nể tôi vài phần. Trước đây ở Giang Châu, Lục Hạo Đình chưa từng nhắm vào tôi một lần nào. Đến tận bây giờ, những người đó gây khó dễ cô cũng chỉ giới hạn ở thương trường, kiểu như đâm nhẹ rồi buông ngay ấy. Chứ họ có đụng đến tôi bao giờ đâu.”

“Cô tưởng nếu thật sự họ muốn động đến tôi, muốn đối phó cả Tần gia, họ sẽ ra tay với cô à? Cô đánh giá bản thân mình cao quá đấy!”

“Ông… Tần Lập Vinh, rốt cuộc ông đứng về phía ai? Tôi bị đẩy đến nước này, ông thấy vui lắm sao?”

Bị người ngoài chèn ép cũng đành, đằng này ngay cả chồng mình cũng coi thường mình như thế, khiến Diêu Văn Tích thật sự không thể chịu đựng nổi.

Bà ta vốn luôn kiêu hãnh, dù là đứng trước mặt Tần Lập Vinh, bà ta cũng chưa từng hạ mình.

Thậm chí, trong lòng bà ta, trước mặt Tần Lập Vinh, sự kiêu hãnh ấy còn mạnh mẽ hơn trước bất cứ ai.

Tần Lập Vinh từng nuôi một đứa con riêng bên ngoài, sau đó lại ngang nhiên đưa về nhà để bồi dưỡng, chuyện đó đối với Diêu Văn Tích chẳng khác gì một vết nhơ nhục nhã tột cùng.

Năm xưa bà ta đã phải cắn răng chịu đựng bao nhiêu uất ức, nhục nhã mà sống qua ngày.

Bởi vậy, trước mặt Tần Lập Vinh, bà ta tuyệt đối không cho phép bản thân mình mất mặt.

Tần Lập Vinh sau một hồi đè nén, khi thấy bà ta đã nguôi ngoai phần nào thì cũng biết điểm dừng. Khóe môi ông cong lên, giọng nói trở nên hòa hoãn: “Tôi đương nhiên đứng về phía cô rồi. Đừng quên, cô là vợ tôi, thể diện của cô cũng chính là thể diện của tôi.”

Nghe câu đó, Diêu Văn Tích cuối cùng cũng thấy dễ thở hơn một chút.

Những ngày qua, chẳng tìm được một người nào đứng về phía mình, cái cảm giác đó thật sự khiến bà ta gần như phát điên.

Tần Lập Vinh nói tiếp: “Trước đây cô quá kiêu ngạo, không hiểu được tâm lý đám trẻ. Sau này nếu muốn kiểm soát được bọn họ, cô phải nắm bắt được tâm lý của tụi nó.”

Diêu Văn Tích nhíu mày: “Tâm lý gì chứ?”

“Tụi nó đều là những người trẻ tuổi, nóng nảy, tham vọng ngút trời. Tương lai của bọn chúng còn vô vàn khả năng, cô tưởng tụi nó chịu để cô điều khiển à? Chịu để cô đàn áp à?”

Diêu Văn Tích tức giận: “Nãy giờ ông nói cái quái gì vậy? Lúc thì bảo chúng nó không chịu bị quản, lúc thì lại bảo phải kiểm soát chúng. Rốt cuộc là ý gì?”

Sau một hồi ra vẻ cao thâm, Tần Lập Vinh mới từ tốn mở miệng: “Đám trẻ đó, đứa nào cũng cho rằng mình giỏi giang lắm, cô hiểu không?”

“Lúc còn trẻ, ai cũng nghĩ trời đất bao la nhưng mình mới là lớn nhất, chẳng thèm để ai vào mắt. Nhất là mấy năm gần đây, cái vòng bạn bè của Lục Hạo Đình đã chạm tới đỉnh cao, vậy mà cô còn dám giữ cái bộ dạng kẻ bề trên đi nói chuyện với tụi nó, không bị cho ăn bơ mới là lạ!”

Diêu Văn Tích sững người: “Vậy… giờ phải làm sao?”

Tần Lập Vinh bình thản nói: “Cô phải hiểu được tâm lý của tụi nó. Vũ Vi là con gái nuôi của cô, điều này không sai. Cho đến bây giờ, con bé vẫn là điểm đột phá lớn nhất của cô.”

“Nhưng muốn Vũ Vi chịu hợp tác, thì trước hết cô phải làm cho con bé thấy thoải mái, cảm thấy dễ chịu đã. Khi tâm lý con bé được xoa dịu, lúc đó mới có thể nói chuyện tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK