Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người giúp việc lực lưỡng mà mẹ Lý đã tuyển chọn kỹ lưỡng từ trước lập tức có hai người tiến lên, mỗi bên giữ chặt một cánh tay của Diêu Văn Tích. Những người còn lại thì chặn không cho đám giúp việc bên Diêu Văn Tích lại gần.

Phía Lý gia đông người, vì vậy chiếm ưu thế tuyệt đối.

Hai cô con dâu chỉ cần đứng yên bên cạnh quan sát, để tạo áp lực cho đám người giúp việc là đủ. Còn chuyện “động tay động chân”, tự bà mẹ chồng ra tay.

Hai người giúp việc giữ chặt hai bên tay Diêu Văn Tích, bà ta hoảng hốt hét lên: “Các người làm gì đấy? Buông tôi ra… Aaaa…”

BỐP!

Mẹ Lý lao lên, lại cho thêm một cái tát nữa thật mạnh!

“Bà dám đánh con gái tôi à? Con gái yêu của tôi mà cả đời này tôi còn chưa từng nỡ đánh lấy một cái! Bà là đồ đàn bà chanh chua, tôi cho bà biết thế nào là lễ độ!”

BỐP!

Vừa mắng, mẹ Lý vừa trở tay tát thêm một cái nữa!

Hai người giúp việc giữ chặt tay Diêu Văn Tích khiến bà ta có vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra nổi. Cảnh này chẳng khác gì cảnh trước đó khi Lý Tâm Đồng bị đè trong xe, chỉ có thể bị người ta mặc sức hành hạ.

“Aaaa… Dừng lại! Các người to gan thật đấy! Tôi là phu nhân Tần gia ở Giang Châu đấy, các người… Aaaa…”

Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!

Mẹ Lý xông lên, một tay túm cổ áo Diêu Văn Tích, tay kia tát tới tấp lên mặt bà ta.

“Tôi đánh bà đấy, Diêu Văn Tích! Là phu nhân Tần gia thì sao? Một gia tộc nhỏ bé sa sút mà cũng dám tới Đế Đô làm loạn à? Con gái cưng của tôi mà bà cũng dám đánh, coi tôi chết rồi chắc?”

Những vết thương trên người Lý Tâm Đồng, mẹ Lý đã thấy rõ ràng. Không chỉ có dấu vết của những cái tát, mà còn có cả vết cào rất sâu, chứng tỏ lúc đó Diêu Văn Tích đã ra tay cực kỳ độc ác.

Bà ta không chỉ muốn đánh để hả giận, mà còn cố ý hủy hoại dung mạo của đối phương.

Da Lý Tâm Đồng trắng, lại được nuôi nấng cẩn thận, làn da mềm mại non nớt như vậy, chỉ một vết cào là để lại vết dài đầy máu. Những vết này đôi khi còn đau hơn cả cái tát.

Mẹ Lý giận đến không kiềm chế được, tiếp tục tát vào mặt, cào vào mặt Diêu Văn Tích, giật mạnh tóc bà ta, thậm chí còn kéo cổ áo bà ta ra, để lộ phần xương quai xanh cũng đầy vết cào, rồi còn đấm đá không nương tay.

“Tôi cho bà dám đánh người! Dám đánh con gái tôi? Tôi đánh chết bà cho hả giận…”

Mẹ Lý là người rất có giáo dưỡng, nhưng một khi đã nổi giận, thì phải nói là cực kỳ hung dữ!

Chồng và con trai bà đều làm công chức, có quyền lực, địa vị xã hội cao, nhưng mức thu nhập thì không đủ để toàn bộ gia đình có thể sinh sống trong giới thượng lưu.

Nói cách khác, phần lớn sản nghiệp Lý gia đều do một tay bà gánh vác. Một người phụ nữ như vậy, làm sao dễ bị bắt nạt?

Con gái yêu quý của bà bị người ta đánh vô cớ đến mức đó, lại còn là kiểu đánh nhục nhã, mẹ Lý càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng căm hận!

May mà chưa mang thai. Nếu con gái bà thật sự yêu Tần Mạc, rồi ở bên nhau, mang thai, rồi bị Diêu Văn Tích bắt ép phá thai  thì sau này con gái bà làm sao sống nổi? Còn mặt mũi nào ra ngoài gặp người ta?

Con gái mình, cho dù có không giữ lại đứa con thì cũng là do chính nó quyết định, làm gì có chuyện để người khác bắt ép như vậy? Một cô gái đang yên đang lành gặp phải chuyện như vậy, không hoảng loạn đến phát điên mới là lạ!

Nhỡ đâu còn để lại ám ảnh tâm lý thì sao?

Tất cả cơn giận dữ, căm hờn, đau lòng của mẹ Lý đều trút hết lên người Diêu Văn Tích, không nể nang gì cả, xuống tay vô cùng tàn nhẫn.

“Aaaa! Bà điên rồi… Cứu với! Aaaa! Các người biết tôi là ai không? Buông ra… Báo cảnh sát! Báo cảnh sát đi! Aaaa…”

Tiếng hét thất thanh của Diêu Văn Tích vang dội khắp biệt thự, gần như muốn bật nóc nhà.

Đám giúp việc trong nhà thấy cảnh tượng đó thì ai nấy mặt tái mét vì sợ. Một người trong số họ lo lắng sẽ xảy ra chuyện lớn, vội vàng chạy đi gọi cảnh sát.

Dù sao thì đây cũng là… phu nhân của Tần gia!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK