Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ lần đầu gặp mặt, người phụ nữ này đã luôn gây phiền phức cho nàng, hết lần này đến lần khác. Hôm nay lại được cho thể diện mà không cần! Hơn nữa, nếu nàng đoán không sai, chuyện Hiến Phương Dật Phong nhắc nhở rằng gần đây có lẽ nàng sẽ gặp phiền phức chắc chắn khó thoát khỏi liên quan đến người phụ nữ này! Vì vậy, giờ đây Lạc Tử Dạ cũng lười giả vờ với nàng ta.

Võ Lưu Nguyệt nghe xong lời của Lạc Tử Dạ lập tức nổi giận. Nàng ta tức tối nói: “Nếu bản công chúa không nhường thì sao?” Nàng ta thấy Lạc Tử Dạ im lặng nhường đường nên định chế giễu vài câu. Đương nhiên, hôm nay2nàng ta tới cũng là vì muốn đối chiến một trận với Lạc Tử Dạ, nhưng đây đúng là đoán được mở đầu mà không dự liệu được kết cục.

Nàng ta hoàn toàn không ngờ Lạc Tử Dạ sẽ không khách khí như vậy, không bảo nàng nhường đường mà thẳng thừng kêu nàng ta cút sang một bên! Nàng ta vừa nói xong, Lạc Tử Dạ lập tức nghiêng đầu, ra lệnh cho Lộ Nhi: “Đi gọi Cẩm vệ quân tới đây, nói bên này có người gây sự với gia, có mưu đồ phá hỏng quan hệ hai nước, nhục mạ trữ quân của bọn họ ngoài đường phố, bảo bọn họ đến mang cả ngựa lẫn xe vứt hết sang bên cạnh cho gia!” Đúng8là hổ không phát uy thì tưởng nàng là mèo bệnh mà!

Trời nóng như vậy, người phụ nữ này còn đứng giữa đường phố gây sự, nàng ta không sợ bị cảm nắng sao? Chỉ có điều Lạc Tử Dạ không biết, lúc này trong phủ Nhiếp chính vương thật sự đang có người bị cảm nắng. Lạc Tử Dạ vừa nói xong, những dân chúng bình thường không thích nàng cũng thấm thấy thoải mái! Rõ ràng là công chúa Long Chiêu gây chuyện trước, một người phụ nữ vô duyên vô cớ gây sự như vậy cũng nên dạy dỗ lại! Thái tử làm đúng lắm!

Lúc này Võ Lưu Nguyệt cắn răng, tức giận đứng lên trước xe ngựa, nàng ta thờ ơ cười nhìn Lạc6Tử Dạ: “Hôm nay bản công chúa cũng muốn xem thử, ai dám ném ta sang một bên.”

Nàng ta tức tối nói xong, Lạc Tử Dạ đứng bên kia cũng lạnh nhạt mở lời: “Được, vậy ngươi cứ nhìn thử xem, gia đoán sẽ có rất nhiều người. Dù sao xe ngựa của ngươi cũng nặng như vậy, một hai người thì sao mà dịch chuyển được. Nhưng mà bản Thái tử cũng muốn nhắc nhở ngươi, công chúa, tuy thức ăn ngon thật sự rất quý giá, nhưng lúc người ăn cũng nên kiềm chế chút!”

Lạc Tử Dạ điềm nhiên nói. Người dân đang vây xung quanh nghe xong lập tức che miệng cười trộm. Lời này của Thái tử chính là ngầm mắng Võ Lưu Nguyệt3mập!

Mặt Võ Lưu Nguyệt xanh mét, đúng là nàng ta không gầy, nhưng không tới nỗi bị chê là mập. Câu nói này của Lạc Tử Dạ là vô duyên vô cớ sỉ nhục nàng ta! Nhưng trong lúc tức giận, nàng ta lại chưa bao giờ nghĩ tới rằng, từ giây phút bản thân mình xuất hiện ở đây, cản đường Lạc Tử Dạ đã là vô duyên vô cơ gây chuyện rồi!

Lúc này Lộ Nhi đã gọi Cẩm vệ quân tới.

Mà vì đã giằng co hồi lâu nên hiện tại, không ít quý tộc trong thành có quan hệ giao tiếp rộng đều đã nhận được tin này, biết chuyện Võ Lưu Nguyệt và Lạc Tử Dạ gây sự ngoài đường phố! Giờ đây, có không5ít người lo lắng cho quan hệ hai nước, lại cũng có không ít người chờ xem kịch hay...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK