Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

2ân Việt im lặng một lúc, nhìn thấy hắn đang đau đầu, vì vậy mở miệng an ủi Phượng Vô Trù: “Vương à, nói cho cùng thì trời cao biển rộng không thiếu cái lạ, giữa hai người đàn ông phát sinh tình cảm cũng không phải là chuyện xảy ra lần đầu tiên. Ta tin nhất định có thể nghĩ ra biện pháp, làm cho...” Làm cho lão vương gia chấp nhận.

Nhưng hắn còn chưa nói dứt lời, Nhiếp chính vương điện hạ đã hiểu sai, hơn nữa còn tiếp lời hắn. Phượng Vô Trù nhìn hắn, giọng nói trầm ngâm lạnh lẽo bức người vang lên: “Ngươi tin là chắc chắn có thể nghĩ ra phương pháp làm cho Thái tử mang thai?”

Khóe miệng Mân Việt run lên mãnh liệt, cảm thấy trước mặt mình là một màu đen kịt, hắn thẩm cao giọng2rít gào trong lòng: Vương à, Thái tử là đàn ông mà. Thái tử mang thai hả, ngài đang nghiêm túc sao?

Lúc này hai mắt Diệm Liệt sáng lên, hắn lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Mân Việt: “Mân Việt này, y thuật của ngươi là được truyền từ lão vương gia. Người nhất định có thể nghĩ ra biện pháp, có phải có loại thuốc gì đó làm cho đàn ông mang thai? Ngươi mau nghĩ biện pháp đi, không thì nghiên cứu ra, ta tin với năng lực của người thì chắc chắn có thể nghiên cứu ra thuốc tốt, chưa biết chừng Thái tử còn có thể sinh bổn nữa đấy!”

Phượng Vô Trù gật đầu: “Cô cũng tin là vậy!”

Mân Việt đứng trong gió, tâm tình ngôn ngang... Nếu không phải không dám phạm thượng thì hắn quả thực muốn gào lên,8chuyện này tin tưởng hơn thì được cái tích sự gì? Vì để phòng Vương thực sự giao nhiệm vụ vượt quá chuẩn mực cho hắn, hắn lập tức lắc đầu, điên cuồng xua tay: “Có lẽ thật sự có biện pháp như thế, nhưng Vương phải phái người ra ngoài tìm, trông cậy vào thuộc hạ là điều không thể!”

Lúc này Lạc Tử Dạ đương nhiên không biết có vài người mất trí định làm cho đàn ông sinh con. Cũng trong ngày hôm đó, khắp cả kinh thành đều là lời đồn đại bay tán loạn, nói Long Ngạo Địch là yếu nhân hai nước, một ngày nào đó sẽ hủy diệt hoàng triều Thiên Diệu.

Lời này đương nhiên là do Lạc Tử Dạ nghĩ cách khiến người ta truyền đi.

Không chỉ có vậy, nàng còn truyền ra tin tức gây chấn động cả9kinh thành, làm cho tất cả mọi người không phun trà thì cũng cười sặc sụa, nói là có người thần bí nhận sự ủy thác của Long tướng quân, Minh vương và Đại hoàng tử Long Chiêu, sắp sửa chào hàng cái bố mà Long Ngạo Địch, Minh Dận Thanh và Võ Hạng Dương từng dùng.

Hơn nữa liên quan đến mấy cái bô này, có thật sự là mấy người kia đã từng dùng không, Nhiếp chính vương điện hạ sẵn sàng đứng ra bảo đảm, tỏ ý chắc chắn là sự thật. Khi tin tức này truyền tới phủ Nhiếp chính vương, Diêm Liệt lập tức liếc mắt nhìn Vương nhà mình, cúi đầu hỏi: “Vương, đây không phải là chuyện Thái tử nhờ ngài làm đấy chứ? Sau khi lời đồn đại như vậy truyền ra, bảo ngài giữ im lặng, không cho2thuộc hạ ra ngoài bác bỏ tin đồn?”

Không cần suy nghĩ thì hắn cũng biết Lạc Tử Dạ muốn báo thù, làm cho mấy người kia mất hết thể diện. Trong giới quý tộc, thể diện còn quan trọng hơn tính mạng, nàng lan truyền tin đến mức thế này, dù mấy cái bộ đó là thật hay giả thì một khi bán xong rồi, ba người đó sẽ mất hết thể diện, bọn họ đã nghèo đến mức phải bán cả bộ. Nhưng bạn không được lại càng mất thể diện hơn, vì điều đó chứng tỏ giá trị bản thân họ thấp đến mức chẳng ai thèm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK