Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói không chừng Thái tử sẽ nắm lấy điểm này, về sau sẽ gây khó dễ cho ngài.” Hắn ta nói xong câu này, Long Ngạo Địch cười lạnh, lên tiếng: “Bản tướng quân không ngu, dễ dàng để cho Lạc Tử Dạ tính kể vậy sao? Hoàng thượng cũng không muốn Vân thừa tướng chết, trước khi làm chuyện này ta sẽ nói bóng gió với bệ hạ

Sau khi được quân vương ngầm cho phép mới thực hiện, dĩ nhiên sẽ thuận lợi thôi!” Có được sự ngầm cho phép của Lạc Túc Phong, không cần phải lo lắng hậu quả về sau mà còn nhận được sự giúp đỡ ngoài sáng trong tối của Hoàng đế

Có được sự tương2trợ của Lạc Túc Phong, vậy thì muốn làm chuyện này thật hoàn hảo, không để lại điểm yếu cho Lạc Tử Dạ nắm thóp, chuyện này liền trở nên đơn giản

Hắn vừa dứt lời, hạ nhân lại nói tiếp: “Nhưng Thái tử thật sự có thể lấy mạng của Phượng Vô Trù sao?” “Nếu y tự tin đến đây bàn điều kiện như vậy, bản tướng quân tin y có thể làm được

Chẳng phải cũng giống như trước khi nói ra yêu cầu, y cũng không hỏi liệu bản tướng quân có chắc cứu được Vân thừa tướng hay không sao?” Long Ngạo Địch lạnh lùng trả lời.

Giữa người với người, nên có lòng tin với nhau.

Mọi chuyện chỉ tại9tỉnh tinh Long Ngạo Địch quả ngay thẳng, hắn là một trai thẳng quá kiên cường cao ngạo

Vậy nên hắn chưa từng nghĩ đến chuyện vì sao khi nói đến việc lấy mạng của Phượng Vô Trù, lần nào Lạc Tử Dạ cũng dùng từ..

Mạng chó

Mạng..

Chó!

Lạc Tử Dạ lắc lư thân mình, tâm trạng nàng đang rất tốt

Nàng đã dặn Vân Tiêu Náo nhất định phải giữ thật kín bí mật, vậy sẽ không ai biết chuyện Phượng Vô Trù nuôi chó, dĩ nhiên Long Ngạo Địch cũng không biết, chắc hẳn sẽ không ngờ được.

Mạng chó của Phượng Vô Trù, thật ra chính là cái mạng của con chó hẳn nuôi!

Nàng cảm thấy bản thân quá là thông minh luôn!6Trình độ thông minh cỡ này có thể mang ra ngoài làm màu rồi

Đúng lúc đi ngang qua dịch quán, nàng ngước mắt nhìn một cái, Mối thù với Võ Hạng Dương lúc trước vẫn còn chưa báo, có nên tiện thể lột quần hắn để báo thù hay không nhỉ?

Nàng còn đang ngẫm nghĩ thì đã nhìn thấy có người đưa một vị đại phu đang mang hòm thuốc đi ra khỏi dịch quán,

Vị đại phu kia nói: “Vết thương của Đại hoàng tử Long Chiêu vẫn còn rất nghiêm trọng

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này!” Hạ nhân của dịch quán nói: “Haizz, đừng nhắc nữa! Nghe nói gặp bọn cướp võ công cao cường trên đường

Bị0đánh một trận thì thôi đi, đã vậy tất cả những thứ đáng tiền trên người và đá quý, bội kiểm đều bị lấy đi, thậm chí ngọc quan với đai lưng cũng không chừa!”

“Phụt...” Lạc Tử Dạ bật cười thành tiếng

Thật ra Võ Hạng Dương cũng giống nắng, đều thích ra vẻ, muốn bản thân trông thật giàu có, vậy nên ngọc quan và đai lưng hắn đều khảm đá quý

Bị người khác lột mất: Võ công còn rất cao cường sao, có thể là ai chứ? Nạng chợt nhớ đến một người rất thích đá quý, chẳng lẽ thù này do tên yêu nghiệt kia báo giúp nàng sao? Nghĩ vậy, nàng từ bỏ ý định đi tìm Võ7Hạng Dương, nếu thật sự là yêu nghiệt Doanh Tần kia giúp nàng báo thù thì coi như bỏ qua đi

Nếu không phải thì là do con người Võ Hạng Dương quá để tiện nên ông trời tự an bài, giúp nàng giải quyết mối thù này!

Lừa được Long Ngạo Địch và cả chuyện Võ Hạng Dương bị người ta đánh, thật sự khiến tâm trạng người khác vui sướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK