Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nó không nói gì, chỉ lặng lẽ tìm một miếng vải làm áo khoác ngoài, phiền muộn đứng hẳn hai ngày trên mạn thuyền, đưa lưng về phía mọi người

Áo khoác ngoài và lông chim trên đỉnh đầu nó cùng nhau tung bay phần phật trong gió, khung cảnh hết sức tang thương.

Mà Lạc Tử Dạ thật sự làm như lời nàng nói, trong những ngày kể tiếp một mực kiến nghị Quả Quả đi ăn trái cây của mình, dù có cho nó ăn cũng là cơm trắng

Đã vậy, chiều nào nàng cũng tổ chức cho mọi người cùng câu cá, buổi tối làm dạ tiệc cá nướng gì đó.

Nướng tới thơm ngào ngạt, không cho nó ăn, làm Quả gia không thể nhịn được

Mãi đến ngày thứ ba, Quả3Quả lặng lẽ lột áo khoác ngoài trên người ra, nhảy xuống khỏi mạn thuyền

Nó ôm cuốn sổ nhỏ Phượng Vô Trù giao cho nó để nó ghi lại hành vi của Lạc Tử Dạ, đi tới khoang thuyền Lạc Tử Dạ và giao cho nàng, mang theo nước mắt khuất nhục của người bán chủ câu đồ ăn, the thé nói: “Quả gia nương nhờ vào ngươi!” Lạc Tử Dạ hài lòng thu quyển sổ nhỏ đó lại, lật qua những tờ giấy Quả Quả viết, nghiên cứu một lúc rồi tìm cách xé xuống, không để lại dấu vết nào

Lúc này Quả Quả mới trải qua cuộc sống đầy ưu đãi, hơn nữa trong những ngày kế tiếp, ngày nào nó cũng bị Lạc Tử Dạ truyền bá tư1tưởng, tẩy não, ví dụ như ánh mắt nó không thể chỉ đặt lên người chủ nhân mình mà phải nhìn cả những người đẹp khác nữa

Quả Quả vốn không phải là một con chim tốt, bị Lạc Tử Dạ dạy dỗ như vậy, đương nhiên cuối cùng hoàn toàn lầm đường lạc lối.

Chỉ mới qua mấy ngày, một người một chim hòa thuận, không xảy ra mâu thuẫn gì, ngược lại quan hệ sống chung cũng không tệ lắm

Trên mặt biển sóng yên gió lặng mấy ngày, mãi đến buổi sáng ngày thứ sáu..

Lạc Tử Dạ vừa mới tỉnh ngủ, mặc đồ xong định ra khỏi khoang thuyền

“Ầm!” một tiếng, toàn bộ con thuyền lắc lư chao đảo, người đứng ở mạn thuyền bị hất văng ra ngoài, thật may8có đồng bạn võ công cao cường lập tức kéo trở lại! Lần này sóng biển còn dữ hơn lần trước

Nhưng đã có kinh nghiệm của lần trước, lúc này mặc dù mọi người cũng rất căng thẳng nhưng không quá sợ hãi

Lạc Tử Dạ chạy ra ngoài, dõi mắt nhìn lập tức thấy trên mặt biển phía trước cũng có một chiếc thuyền, không đúng...

Là hai chiếc! Hai chiếc thuyền kia đang kề sát nhau tiến về phía trước, mà nàng đang ở chỗ vuông góc với họ, hơn nữa còn cách bọn họ khá xa, cho nên bọn họ không nhìn thấy đám người Lạc Tử Dạ

Lúc này sóng biển không đánh từ phía sau bọn họ tới giống ngày đó mà là từ phía trước.

Đầu tiên, nó đánh9tới chỗ hai chiếc thuyền cách bọn họ hơn trăm mét ở phía trước!

Tình cảnh lần này, đám người Lạc Tử Dạ cũng đổ mồ hôi lạnh thay hai chiếc thuyền phía trước kia

Nhưng vào lúc này, trên một chiếc thuyền trong số đó bỗng nhiên có một bộ quần áo trắng bay lên, người nọ ngự kiếm bay ra, tạo thành một kết giới, làm người khác không thấy rõ gương mặt hắn

Đồng thời trên người hắn phát ra một luồng sáng mạnh màu trắng xanh, bao lấy toàn bộ con thuyền, nhìn một cái là biết nội lực vô cùng cao thâm, hắn đang ổn định lại thuyền của mình

Không cần nghĩ cũng biết, đó nhất định là cao thủ tuyệt thế! Mà, chiếc thuyền còn lại dường như7rất ăn ý với người trên con thuyền đối diện, đột nhiên có người nhảy lên

Người nọ tỏa sáng chói lóa trên không trung cách mặt biển hung dữ, giống như mặt trời gay gắt lên cao, cách xa như vậy, Lạc Tử Dạ nhìn sang cũng kinh ngạc về dung mạo của hắn.

Gương mặt đó sắc sảo góc cạnh, đẹp như thần mặt trời Apollo hạ thể

Sau khi nhảy lên không trung, hắn bỗng nhiên ra tay

Nội lực mạnh mẽ trong lòng bàn tay hắn nhấc con thuyền hắn vừa ở ném qua chỗ sóng biển kia! “Ầm!” một tiếng, sóng biển đánh nát bấy con thuyền của hắn! Mà hắn lại rơi xuống một con thuyền khác

Ngay lúc thuyền của hắn đâm vào sóng biển kia, con thuyền còn lại nhân thời gian này lướt thật nhanh trên sóng biển

Sau khi con thuyền cũ bị đánh nát, nó nhanh chóng lái ra sau bãi đá ngầm, người nhảy lên giữa không trung cũng rơi xuống con thuyền hoàn hảo không sứt mẻ này, bình yên vô sự

Cảnh tượng như vậy khiến tất cả mọi người đều kinh hãi! Hai con thuyền đều có cao thủ tuyệt thế, rõ ràng lúc này hai bên cũng phối hợp rất tốt, một bên ổn định thuyền, một bên bỏ thuyền kéo dài thời gian một chớp mắt kia, quyết định rất nhanh, hơn nữa suy nghĩ và kiên quyết đó cũng thật khiến người ta thán phục

Cuối cùng một công đôi việc, tính mạng người trên hai thuyền giữ được, chỉ hủy mất một con thuyền mà thôi.

Mà sóng lớn trước mặt cũng đánh về phía bọn họ.

Thuyền trưởng lập tức nghiêm túc nói: “Xin Thái tử chuẩn bị sẵn sàng, thông báo cho mọi người nhất định phải ổn định, bình tĩnh! Chúng ta cũng phải đi nhanh tới phía sau bãi đá ngầm kia mới có thể tránh được cơn sóng này! Thái tử, Thái tử?”

“A?” Lạc Tử Dạ còn đang ngơ ngác nhìn phía trước, sau khi bị cắt ngang, nàng nghiêng đầu nhìn đối phương

Thuyền trưởng nói: “Thái tử bị hai cao thủ vừa rồi dọa sợ sao?”

“Không! Hình như ta nhìn thấy phía trước có trai đẹp!” Vẻ mặt Lạc Tử Dạ dại ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK