Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng bởi vì thứ này chưa tới gần đã lập tức rời đi nên hắn không quan tâm lắm.

Chẳng qua là không biết tại sao trong lòng hắn chợt dấy lên dự cảm kỳ lạ

Nghe Mộc Tịch Nghiêu nói xong, hắn nhận lấy dây xích rồi quan sát

Đúng là lớp băng trên xích đã tan gần hết, cứ cái đà này thì một khi lớp băng trên xích tan hết, có lẽ nó chẳng khác gì sợi xích bình thường

Đương nhiên là hắn biết tính nghiêm trọng của vấn đề, cặp mắt ma quỷ nhìn chằm chằm sợi xích một lúc lâu, cuối cùng trầm giọng nói: “Xem ra chúng ta phải tranh thủ thời gian đi bắt chốn băng rồi!”

Nếu còn tiếp tục3trì hoãn thì băng sẽ tan hết, sợi xích này sẽ không còn tác dụng gì nữa

Mộc Tịch Nghiêu gật đầu, sau đó đề nghị: “Nhiệt độ trên núi tuyết khá thấp, có lẽ để sợi xích này trên núi tuyết thì băng sẽ không bị tan

Phía sư huynh còn phải bận rộn vài ngày nữa, chi bằng để muội mang nó lên núi tuyết trước rồi chờ sư huynh ở đó?”

“Đây là cách tốt nhất!” Nhiếp chính vương điện hạ gật đầu.

Nhưng không hiểu sao cái dự cảm chẳng lành lúc trước lại càng thêm mãnh liệt! Hắn còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận xem chuyện này là thế nào thì ngoài cửa có một mũi tên bắn về phía hắn, phát0ra một tiếng “vèo”

Đôi mắt ma quỷ của hắn chợt nhíu lại! Nhưng không cần hắn ra tay, người ngoài cửa đã chặn mũi tên lại

Chỉ trong chốc lát đã có người tiến vào lều giao mũi tên và đồ vật treo ở đầu mũi tên cho Phượng Vô Trù! Vật kia được đặt trên bàn

Cặp mắt ma quỷ của hắn híp lại, hắn nhướng mày, vừa nhìn thoáng qua đã lập tức nhận ra đó là Thiên Tử lệnh.

Nhiếp chính vương điện hạ khẽ giật mình, tại sao đang yên đang lành Lạc Tử Dạ không tự mình đưa đổ tới mà lại phải dùng cách này? Hắn chợt nghĩ đến tiếng động ban nãy mình nghe thấy, vậy là trong nháy mắt5hắn đã hiểu ra vấn đề

Hắn lập tức đứng dậy, nhưng đột nghiên nghe thấy âm thanh “vèo”, “vèo”

Cùng lúc đó, có một làn khói bốc lên dày đặc

Tiếp đó, lửa bay tới từ bốn phương tám hướng đốt cháy lểu! Tất cả đều là mũi tên lửa được phóng ra hàng loạt từ mọi phía nên rất khó chặn lại

Vì vậy lều của Nhiếp chính vương điện hạ cứ bị thiêu rụi như thế.

Tất nhiên là không một ai nghĩ rằng vụ cháy này có thể thật sự làm gì được Nhiếp chính vương điện hạ

Nhưng dễ nhận thấy người ra lệnh bắn mũi tên lửa đang khiêu khích hắn

Hơn nữa, xét ở một mức độ nhất định thì kẻ đó đúng là4chán sống rồi!

Bởi vì động tĩnh quá lớn nên mọi người ở xung quanh đều chạy tới xem đã xảy ra chuyện gì!

Lúc bọn họ nhìn thấy lều của Phượng Vô Trù bốc cháy, người nào người nấy đều sợ tái mét mặt mày

Nhất là Vương tử Hợp Tề của nước Nhung, cả khuôn mặt hắn xanh mét lại! Không ai nghĩ rằng Phượng Vô Trù sẽ bị chết cháy, nhưng vào ban ngày ban mặt, Phượng Vô Trù đang ở địa phận nước Nhung, thế mà lều của hắn lại bị người ta đốt cháy, như vậy hiển nhiên là trách nhiệm thuộc về nước Nhung...

Khóe miệng Võ Hạng Dương và Minh Dận Thanh khẽ run rẩy, cực kỳ tò mò rốt cuộc9là Phượng Vô Trù đã đắc tội ai mà đối phương lại to gan lớn mật đến thế! Trong đầu bọn họ chợt lóe lên hình ảnh một người, chẳng lẽ người đó là..

Lạc Tử Dạ?

Mà Hiến Thương Mặc Trần quan sát xung quanh và phát hiện rằng tất cả mọi người đều tới đây cả, ngay cả Long Ngạo Địch cũng đang đi tới từ chỗ không xa, nhưng Lạc Tử Dạ là người duy nhất không xuất hiện

Hắn cười hờ hững và cũng chợt hiểu ra.

Người to gan lớn mật như thế, ngoài Lạc Tử Dạ ra thì còn ai vào đây nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK