Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau đó sẽ huấn luyện được.

Thấy Hiến Thương Mặc Trần nói xong lời kia thì cứ nhìn nàng mà không nói tiếp, còn dùng ánh mắt tràn ngập suy nghĩ sâu xa nhìn nàng, thế là Lạc Tử Dạ liếc nhìn hắn rồi mở miệng cười nói: “Hiên Thương Phong Vương cũng không cần phải để ý đến những vấn đề rấu ria này, cũng chỉ là đi một cách tùy ý thôi, tốt gỗ hơn tốt nước sơn mà, Phong vương hà cớ gì phải quan tâm nhiều?”

Lúc này sức mạnh của nàng chưa đủ lớn, cũng không nên để cho khắp nơi nghĩ rằng nàng rất lợi hại.

Nhưng trong lòng nàng hiểu rõ, Hiến Thương Dật Phong sẽ không tin những lời nàng nói

Quả thật, Hiên Thương Mặc Trần không tin

Hắn2nhìn chằm chằm vào những người trong Thần Cơ doanh, người nào người nấy tinh thần phấn chấn, chắc chắn không đơn giản chỉ là đi một cách tùy ý

Nhịp điệu bước đi của những người này thoạt nhìn cũng chỉ là hướng đi của mấy vị trí trên cơ thể người, nhưng trong đó lại toát ra một luồng tinh khí thần

Phương pháp luyện binh như vậy, cho dù là hắn cũng không thể tự chủ được mà thán phục Lạc Tử Dạ.

Trong lúc suy nghĩ, hắn cũng không nói gì nữa

Còn Lạc Tử Dạ ở bên cạnh lại mang dáng vẻ tinh thần sảng khoái

Một lát sau, nàng lại mang dáng điệu của người lãnh đạo, phất tay với Thần Cơ doanh của mình rồi hô to một câu: “Mọi người7vất vả rồi!” “Không vất vả, chiến đấu để bảo vệ Thái tử, bảo vệ Thiên Diệu!” Khóe miệng của tất cả mọi người đều giật giật, im lặng nhìn về phía bên kia

Ngay cả Nhiếp chính vương điện hạ ngạo mạn không dễ dàng nhìn thẳng vào người ta nhưng khi nghe thấy hai câu này, đồng tử thần bí cũng sa sầm quét sang

Những người có mặt ở đây lại càng cảm thấy khóe miệng của mình giật giật, mắt như mù hết cả rồi

Nhất là trên mặt của Lạc Túc Phong đã khó coi đến mức không thể chịu đựng nổi

Đám đại thần đều đang thầm suy đoán ở trong lòng, có phải Thái tử điên rồi hay không? Nhiếp chính vương điện hạ vẫn còn ở đây mà, cho9dù Nhiếp chính vương điện hạ không có ở đây thì Hoàng thượng cũng có mặt mà

Dưới tình huống như vậy lại đến phiên Thái tử phô trương như thế sao? Có phải y coi đây là buổi biểu diễn cho riêng mình hay không vậy?

Thế nhưng ánh mắt của đám con gái nhìn về phía Lạc Tử Dạ toàn là sự sùng bái, khi Hạ Tiểu Hi nhìn sang, thầm cảm thấy có chút buồn cười.

Sau khi Lạc Tử Dạ hoàn thành vòng ra vẻ đầu tiên, nàng phất phất tay, ra hiệu mọi người bình tĩnh lại.

Nàng nghiêng đầu tiếp tục thúc ngựa

Hiến Thương Mặc Trần nhìn một lúc, ôm tâm trạng không biết phải nói thế nào, dịu dàng mở miệng cảm thán: “Hiện giờ Thái tử xem như là5hào hoa phong nhã, phía sau có nhiều người theo đuổi, nghe nói tiền bạc cũng không thiếu, lúc này lại càng nhận được rất nhiều ánh mắt thán phục sùng bái

Vậy thì nhất định là Thái tử đã viên mãn rồi, không còn thiếu thứ gì nữa nhỉ?” Lời này của hắn giống như thuận miệng hỏi, chỉ như đang quan tâm tới Lạc Tử Dạ mà thôi

Thế nhưng trên thực tế, mọi người đều nghe ra được, đây là sự thăm dò đối với Lạc Tử Dạ!

Đặc biệt là lỗ tai Lạc Tục Phong lúc này lại càng dựng lên

Lời của Hiến Thương Mặc Trần biểu lộ rõ ràng lúc này Lạc Tử Dạ có thể nói là cái gì cũng có rồi

Vì vậy hắn hỏi nàng, có phải nàng chẳng3thiếu thứ gì hay không, đồng thời cũng là đang hỏi nàng, nàng có còn muốn thứ gì hay không.

Ví dụ như, ngai vàng

Ví dụ như, thiên hạ

Ví dụ như, nhiều hơn nữa.

Nếu là lúc trước, Lạc Túc Phong nhất định hoàn toàn không để Lạc Tử Dạ vào trong mắt

Thế nhưng hôm nay, khi thấy quân đội trong tay Lạc Tử Dạ vừa đi như vậy, nhận số chỉ bằng một phần hai mươi Cấm Vệ quân của mình nhưng lại khí thế hơn rất nhiều so với người của mình

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK