Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

3gười vừa rồi là ai? Trông có vẻ là một người con trai, ơ, chẳng lẽ là người yêu của sư huynh, Thái tử Thiên Diệu? Trước đây nàng đã từng gặp Lạc Tử Dạ, hình như hoàn toàn khác với Lạc Tử Dạ lúc này!

Diễm Liệt nhìn Mộc Tịch Nghiêu, hắn cảm thấy đau cả trứng, vì trong ấn tượng của hắn, Lạc Tử Dạ chưa bao giờ là một người bình thường, người bình thường tức giận xoa dịu chút là được nhưng mà Lạc Tử Dạ thì chưa chắc! Nàng tức giận rời đi như vậy, không ai biết được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Hắn yên lặng nhìn Mộc Tịch Nghiêu, mở miệng nói: “Tiểu thư Tịch Nghiêu,2người đó là Thái tử điện hạ, xem ra Thái tử đã nổi giận, còn chuyện này thuộc hạ muốn nói với người..

Thật ra ngay từ lúc bắt đầu, giữa Vương và Thái tử, chỉ có mình Vương yêu đơn phương mà thôi!”.

Nói xong câu này, hắn nghiêng đầu nhìn trời

Vốn dĩ Vương đã rất chật vật rồi, bây giờ còn thêm chuyện này, cả Diêm Liệt cũng cảm thấy đau lòng..

Sau khi nói xong, hắn thở dài một hơi: “Nhưng thật sự không biết tại sao hôm nay Thái tử đột nhiên tức giận như vậy, tạm thời thuộc hạ cũng không hiểu, chỉ hy vọng...” Hắn cũng không biết mình đang hy vọng cái gì

Hy vọng Thái tử thích Vương nên7khi gặp tiểu thư Tịch Nghiêu mới tức giận? Những quả thật là vậy thì giận cũng không oan, nào là trải thảm nghênh đón một dặm, nói trắng ra chỉ là một cách tìm chết!

Hy vọng Thái tử chỉ tức giận qua loa thôi, căn bản không có nửa xu liên quan đến chuyện ghen tuông? Nhưng nếu là vậy thật thì không biết Vương phải đi trên con đường theo đuổi Vương phi này bao lâu nữa! Hy vọng thế nào cũng thấy không ổn

Hắn thấy đồng cảm sâu sắc với Vương từ sâu trong lòng, thật sự! Mộc Tịch Nghiêu mơ hồ, nàng cắn đũa nói: “Ta không nghe lầm chứ? Sư huynh yêu đơn phương hả?” Đây đúng thật9là phong thủy luân chuyển, Phượng Vô Trù cũng có ngày này sao?

Diễm Liệt gật đầu: “Vâng!” “Tốt quá rồi..

Tốt nhất là Thái tử có sống chết cũng không đồng ý, ngược chết sư huynh luôn đi, để cho ta trút giận chuyện theo đuổi vất vả năm đó!” Mộc Tịch Nghiêu sáng mắt lên.

Khóe miệng Diêm Liệt co giật, hắn lập tức nói: “Người là sư muội ruột thịt đó sao?” Người không định phá hỏng cả đời Vương chứ?

Ngay lúc họ đang nói chuyện bên này.

Sắc mặt Lạc Tử Dạ xám ngoét, chau mày đi ra cửa, đồng thời nghiêm túc đặt câu hỏi trong lòng, dây thần kinh nào của nàng bất ổn vậy, người ta ăn cơm với nhau5thì liên quan gì đến nàng!

Nàng đang đi thì một khí thế bức người áp đến từ phía sau.

Nàng không có ý định quay đầu, người kia đã mở miệng trước: “Lạc Tử Dạ! Đứng lại!” Giọng nói ma mị trong trẻo, sự bức người và quyến rũ vẫn như vậy

“Không đứng đấy!” Thái tử điện hạ không quay đầu lại, nàng càng đi nhanh hơn

Nhưng khóe miệng lại co giật, “Không đứng đấy” là cái quái quỷ gì vậy chứ? Trong đầu cực kỳ không đúng lúc nhớ đến Phượng Vô Trù hôm đó..

Nàng hỏi hẳn có biết nói đạo lý không, hắn rất quả quyết “Không nói đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK