Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thế nhưng bây giờ Doanh Tần lại nhắc nhở nàng như thế...

Tất nhiên Phượng Vô có thể nhìn ra vẻ mặt thoáng bối rối của Lạc Tử Dạ sau khi Doanh Tần nói ra những lời kia

Điều này khiến lửa giận trong mắt hắn càng thêm mãnh liệt, đồng thời hắn còn sâu sắc cảm thấy tên Doanh Tẩn này hoàn toàn không cần thiết phải xuất hiện trên thế giới này

Hắn ta không chỉ là một tên tình địch khiến người ta chán ghét mà còn cực kỳ giỏi chọc vào nỗi đau của người khác! Phượng Vô Trù khẽ nhếch miệng, cố kiềm chế lửa giận trong lòng: “Lịch sử đen tối ư? Cô lại không cho rằng đó là lịch sử đen tối gì cả! Đó cùng lắm3cũng chỉ là chút mâu thuẫn thỉnh thoảng xảy ra giữa Cô và Lạc Tử Dạ trong quá trình chung sống mà thôi!”

Nhiếp chính vương điện hạ nói xong, tâm trạng cũng không dễ chịu cho lắm

Bởi vì hắn không biết sau khi hắn nói vậy, trong lòng Lạc Tử Dạ có cảm thấy thoải mái hơn hay không, có thể đừng tiếp tục thù dai nữa hay không

Đúng vậy, mặc dù Nhiếp chính vương điện hạ vô cùng giận dữ bởi vì bản thân vừa trở về đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Lạc Tử Dạ và Doanh Tần, thế nhưng lúc này, điều mà hắn quan tâm hơn cả là Lạc Tử Dạ có vì lời nói của Doanh Tân mà càng thêm chán ghét mình hơn hay0không!

Về phần Lạc Tử Dạ, sau khi nghe Phượng Vô Trù nói xong, nàng hơi bĩu môi tỏ ý không tán thành, và hiển nhiên nàng cũng không vui nổi

Những động tác bĩu môi này xảy ra rất nhanh và cũng rất nhẹ, cho nên ngoài Nhiếp chính vương điện hạ vẫn luôn đưa mắt chú ý tới vẻ mặt của nàng ra thì hầu như những người khác không nhìn thấy biểu cảm này của nàng.

Vừa thấy vẻ mặt này của nàng, Nhiếp chính vương điện hạ cảm thấy hơi đau đầu

Trong khi đó, sau khi Doanh Tần nghe Phượng Vô Trù nói “mâu thuẫn thỉnh thoảng xảy ra trong quá trình chung sống, không phải là lịch sử đen tối”, hắn lập tức bật cười thành tiếng

Tuy rằng hắn5đang đeo mặt nạ, người khác không nhìn thấy mặt hắn, thể những nụ cười này vẫn làm cho người ta đắm chìm trong âm thanh mê hoặc và hừng hực ngọn lửa ham muốn, khiến người ta bất giác cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

Thậm chí có không ít đấng mày râu ở đây cảm thấy cơ thể mình đã nảy sinh phản ứng sau khi nghe thấy tiếng cười của hắn.

Còn các cô gái thì vẻ mặt người nào người nấy đều trở nên ngây ngốc

Trái lại là Lạc Tử Dạ đứng giữa đám đông, có thể nói về mặt nàng khá bình tĩnh

Chỉ có điều, có lẽ nàng bình tĩnh là bởi vì vấn đề Doanh Tần vừa đề cập tới khiến tâm trạng nàng sa sút.

Doanh Tần4cười xong lại nhìn sang Phượng Vô Trù, lên tiếng mỉa mai: “Phượng Vô Trù, đó còn không phải là lịch sử đen tối ư? Nếu ngươi không để bụng thì ngược lại, ta rất sẵn lòng lật lại một cách chi tiết lịch sử đen tối về những chuyện người bắt nạt Tiểu Dạ Nhi ngày trước đây

Ta nhất định sẽ lật lại thật kỹ càng, chuyện ngày xửa ngày xưa cũng có thể tìm được, đào tới tận phần mộ tổ tiên nhà người luôn!”

Hắn vừa dứt lời, vốn dĩ sắc mặt Nhiếp chính vương điện hạ đã khó coi, lúc này lại càng thêm lạnh lùng u ám

Nhất là khi Doanh Tần nói tới câu “đào tới tận phần mộ tổ tiên nhà ngươi”, lửa giận trong cặp9mắt ma quỷ kia khiến người ta càng thêm sợ hãi!

Mà hắn cũng chú ý tới vẻ mặt của Lạc Tử Dạ, đó là vẻ mặt câm lặng xen lẫn ý xem thường

Ánh mắt nàng nhìn mình cũng cực kỳ phức tạp! Có lẽ là do Doanh Tần nhắc nhở nên trong nháy mắt, lòng nàng chợt trào dâng thù cũ hận mới với mình đây mà.

Phượng Vô Trù lại nhếch môi một lần nữa

Nhưng lần này hắn đã nổi giận, không muốn tiếp tục lảm nhảm với Doanh Tần nữa

Luồng hơi thở ma quỷ tăng vọt, luồng không khí tối tăm ùn ùn bao phủ bầu trời, che kín mặt đất

Giọng nói uy nghiêm, bá đạo và lạnh lẽo vang vọng khắp sa mạc rộng lớn

Hắn lạnh lùng u ám lên tiếng: “Thế thì chi bằng để Cô tiễn ngươi đi gặp tổ tiên của Cô trước nhé!”

Nội tức dâng cao giống như ngọn lửa bùng lên mãnh liệt, lửa bằng hừng hực

Mọi người có thể dễ dàng nhìn ra cảm xúc giận dữ của hắn vào lúc này! Doanh Tần hơi hé môi, mỉm cười hờ hững: “A phải rồi, ta quên nhắc nhở Nhiếp chính vương điện hạ một chuyện

Mặc dù cổ Đoạn Trường khiến ta ngày đêm phải chịu nỗi đau đớn giày vò do cổ độc gây nên, thế nhưng vài ngày trước ta vô tình phát hiện một điều

Chắc là do ta đã từng nuối cổ vương nên loài cổ Đoạn Trường này có thể giúp nội công của ta càng tiến bộ hơn nhiều, thậm chí còn tăng mạnh gấp mấy lần đấy! Về việc các hạ có năng lực tiễn ta đi gặp tổ tiên của các hạ hay không, vậy thì phải xem bản lĩnh của Nhiếp chính vương điện hạ!”

Hắn vừa nói xong, Phượng Vô Trù chẳng những không nổi giận mà còn bật cười, khóe môi khẽ nhếch lên

Nhưng cùng lúc đó, đôi mắt ma quỷ chợt trở nên rét lạnh, sát khí mạnh mẽ trên người càng thêm dày đặc, nội tức tản ra cũng khủng khiếp hơn rất nhiều! Rõ ràng là lời khiêu khích của Doanh Tần có thể khiến Nhiếp chính vương điện hạ nảy sinh ý muốn giẫm đạp hắn một trận, đồng thời còn khiến cho Nhiếp chính vương điện hạ muốn xé xác đối thủ của mình ngay lập tức!

Trong khi đó, Lạc Tử Dạ đứng một bên nhìn hồi lâu.

Nàng đột nhiên cảm thấy bực bội trong lòng, thể là cười lạnh một tiếng rồi xoay người định rời đi! Nhưng đúng lúc này, Võ Lưu Nguyệt lại xông tới trước mặt nàng, nhìn nàng chằm chằm: “Sao thể: Thái tử định chạy trối chết đấy à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK