Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lời này của gã thật ra hơi ác ý, quả thật đã khiến Lạc Tử Dạ nhớ lại thảm kịch bị Phượng Vô Trù dạy dỗ lúc trước.

Nàng cười ha ha

Sau một hồi đánh giá Thanh Thành từ trên xuống dưới, nàng đáp trả một câu: “Dù sao cũng tốt hơn mỗi ngày người đều hấp ta hấp tấp theo sau người ta, thế mà người nghĩ cái gì người ta cũng không biết!”

Nói xong lời này, nàng quay đầu bước đi.

Thanh Thành nói cả buổi như vậy, mỗi một câu nàng nghe xong đều không vui vẻ gì, cuối cùng gã còn ác ý nhắc nhở nàng chuyện bị Phượng Vô Trù dạy dỗ, tự nhiên càng khiến người ta không vui, không phải3cũng nên đáp lễ một câu sao?

Thanh Thành xanh mặt...

“Vương, thiệp mời tân quân đăng cơ của Đế Thác đang trên đường chuyển đến Thiên Diệu

Ngài có định tham gia không?” Diêm Liệt nghiêng đầu, nhìn thoáng qua sắc mặt không dễ coi của Nhiếp chính vương điện hạ, hỏi một câu

Nghe hắn hỏi vậy, Phượng Vô Trù bèn cười lạnh một tiếng: “Bọn họ đã muốn chơi, nhưng cô không có hứng thú đi xem trò hề, đưa cho Lạc Túc Phong đi.” “Vâng!” Diêm Liệt gật đầu, lại nói tiếp: “Vậy, Quả Quả...” Quả Quả vẫn còn ở bên ngoài lều

Lúc ấy Vương kêu nó đi tìm Doanh Tần, cho nên bây giờ nó vẫn ở bên ngoài lều, không ai dám để1cho nó vào.

Lời này của hắn đã khơi lên tâm trạng đang cực kỳ không vui của Nhiếp chính vương điện hạ

Sắc mặt người nọ không tốt lắm, ngồi trên vương tọa, nếp gấp giữa trán cực kỳ khó chịu

Hắn liếc Diễm Liệt, trầm giọng nói: “Có thật là Doanh Tần khiến người khác yêu thích hơn Cô không?” Một Lạc Tử Dạ không biết tốt xấu như vậy thì thôi, còn cả Quả Quả không biết sống chết nữa.

Trán Diêm Liệt nhăn lại, biết rõ vấn đề không thể trả lời

Sau khi giả vờ ngây người một chốc, hắn mở miệng nói: “Vương, vấn đề này..

Vấn đề này phải xem người ta thấy thế nào đã! Ngài rất tốt, đây là điều không thể6nghi ngờ, nhưng nếu như Thái tử nghĩ không thông thì cũng chẳng còn cách nào khác! Nhưng ngài cũng đừng nên tức giận, Thái tử thích tính tình của Doanh Tần hơn thì sao chứ? Không phải người mày thật sự thích vẫn là ngài sao?”

Hắn vừa nói lời này ra lại khiến Phượng Vô Trù nhớ tới chuyện ở buổi săn đêm qua, lúc nàng hôn mê nói thích hắn

Vì vậy, tâm trạng vốn vô cùng không vui đã dần dần lắng xuống một chút

Nhưng đôi mắt ma quỷ bỗng nhiên phát lạnh, hỏi: “Chuyện của Tu La môn, điều tra thế nào rồi?”

“Từ lúc Tiêu Thanh bắt đầu đi thăm dò chuyện của Tu La môn thì dường như đối phương cũng4đã phát hiện

Bọn chúng đã đưa đầu của môn chủ Dạ Tu từ Giang Bắc đến đây, nói là để tạ tội với Vương!” Nói đến đây, vẻ mặt của Diêm Liệt hơi kỳ lạ.

Không đợi Phượng Vô Trù mở miệng, hắn đã nói tiếp: “Tu La môn là tổ chức sát thủ, trước giờ bọn chúng nhận tiền rồi thay người làm việc! Nhưng bọn chúng cũng không biết ngài coi trọng Lạc Tử Dạ, cho nên môn chủ kia chỉ nhận cuộc làm ăn này một cách đơn thuần

Biết ngài tức giận, Dạ Tu sợ rằng ngài nổi giận sẽ liên lụy đến người trong Tu La môn, liền dứt khoát tự vẫn! Chuyện này lão Vương gia cũng biết, ngài ấy truyền3tin về, nói sư tổ của Dạ Tu, cũng là người sáng lập Tu La môn, lúc trước có quen biết với lão Vương gia

Bây giờ Dạ Tu đã chết rồi, hy vọng ngài bỏ qua chuyện này, không cần hỏi lại, cũng không cần tra xét lại!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK