Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kẹp đơn giản như vậy! Thế này cũng thật là...

Lần này, dù là Hiên Thương Mặc Trần và Long Ngạo Địch vốn biết võ công của nàng không tệ thì trong đôi mắt cũng có phần thán phục và không thể tưởng tượng nổi

Sau khi nhẹ nhàng kẹp lấy phi tiêu đó, khóe môi Lạc Tử Dạ khẽ cong rồi không hề do dự mà phóng phi tiêu trở lại.

Phóng trở lại nơi nó được ném ra!

“Hu!”

Âm thanh lưỡi dao sắc bén đâm vào cơ thể vừa vang lên thì ở một tầng lầu cách đó không xa, có một người bị trúng phi tiêu! Người đó hoàn toàn không ngờ Lạc Tử Dạ có thể dễ dàng bắt lấy phi tiêu như vậy, thậm chí còn3ném trả về phía mình...

Bất ngờ hơn nữa là bản thân hắn lại bị ném trúng, hơn nữa còn trúng giữa mi tâm.

Cả cơ thể hắn lập tức lộn nhào rồi rơi xuống từ trên gác lửng.

Lạc Tử Dạ dễ dàng hạ một người xong thì còn khẽ than thở: “Võ công của gia vẫn tốt như vậy, không biết còn ai định phóng phi tiêu nữa không? Hôm nay gia có thể dạy các ngươi miễn phí một buổi, giúp các ngươi biết cách phóng chiếc phi tiêu đột nhiên bay tới trở về chỗ cũ, hơn nữa còn ném trúng mục tiêu! Nếu như muốn học thì phải nhanh lên, chỉ có một cơ hội này mà thôi!”

Dáng vẻ vừa được lợi còn khoe mẽ,0sau khi giết người còn sỉ nhục và mỉa mai người khác như vậy khiến chân mày Nhiếp chính vương điện hạ hơi nâng lên, trong lòng cũng cảm thấy hơi buồn cười.

Nhưng sau khi nàng nói xong thì xung quanh lập tức yên tĩnh, không có ai ra tay nữa! Sau khi thấy những chuyện khủng khiếp vừa xảy ra liên tiếp trên đường, thì một nửa trong số đám người đi lại trên đường phố đã giải tán, có một số người thì lại lập tức chạy tới quan phủ, định bẩm báo lại chuyện này.

Không ai ra tay

Lạc Tử Dạ lại cúi đầu xuống nhìn người dưới chân mình rồi hỏi: “Nhìn thấy không, người mà người trung thành cống hiến hoàn toàn không5hề muốn cứu người, thậm chí còn muốn giết người diệt khẩu! Ngươi tự xem đi, muốn tự nói ra hay..”

Mặc dù lỗ mũi của người này đã bị Lạc Tử Dạ nghiền nát, nhưng miệng hắn vẫn có thể nói chuyện! Hắn khẽ cười lạnh, nói: “Bọn ta tới đây ra tay với người thì đã hoàn toàn không coi trọng chuyện sống chết! Ngươi cho rằng ta sẽ quan tâm chuyện sống chết của bản thân?”

“Ồ” Lạc Tử Dạ gật đầu

Nàng chỉ thốt lên một tiếng “ồ”! Khi mọi người còn chưa hiểu tiếng “ồ” này của nàng có nghĩa là gì thì nàng đã rất có phong độ mà vén vạt áo của mình lên quấn vào hông

Nụ cười trên mặt càng tươi, phong4độ càng nhẹ nhàng, khí phách mà càng nổi bật! Nhưng mà ở giây kế tiếp, nàng lại đột nhiên đạp một cước!

Nàng đá thẳng vào mặt tên thích khách

Một tiếng “hộc” vang lên, thích khách kia lập tức phun ra một búng máu! Hắn còn chưa kịp nói gì thì Lạc Tử Dạ đã giống như người điên đá hắn từ trên xuống dưới.

Hoàn toàn không lưu tình!

Nàng đá cái nào là tiếng hét đau đớn của đối phương lại vang lên hoặc là hai ngụm máu tươi bị phun ra

Tình cảnh bỗng chốc trở nên vô cùng máu tanh bạo lực, không thích hợp cho trẻ em

Sau khi nàng đạp một lúc lâu, người kia lại phun thêm một ngụm máu ở cổ họng, cả9thất khiếu cũng suýt chút nữa chảy đầy máu!

Rốt cuộc hắn cũng mở miệng xin tha thứ: “A..

Dừng tay! Ta nói! Ta nói!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK