Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thật ra cảm giác kỳ lạ này đã xuất hiện từ lâu, nhưng mà lúc này lại cảm nhận được rất rõ ràng

Nàng cúi đầu nhìn xuống thì phát hiện máu đang chảy ra.

Sau đó khóe môi nàng khẽ giật, cả người cứng đờ, đây là tình tiết quái quỷ gì vậy? Máu quá nhiều hay do băng vệ sinh vải không tốt? Sắc mặt nàng trắng xanh, Nhiếp chính vương điện hạ thấy nàng đột nhiên cúi đầu thì cũng cúi đầu nhìn theo ánh mắt nàng.

Và hắn cũng thấy được vết máu trên quần nàng

Chính xác là quần của hắn mà nàng đang mặc đã nhuộm máu

Thực ra sau khi kỳ kinh nguyệt đến, trên người nàng vẫn mang mùi máu tanh,3nên hắn cũng không thể thông qua mùi máu mà phát hiện máu chảy ra

Sau khi nhìn thấy điều này, mày rậm của hắn cũng nhíu lại, từ vẻ mặt của hắn thì không khó nhận ra là hắn cảm thấy hơi chán ghét những vết máu kia

Thật ra trong lòng Lạc Tử Dạ cũng rất ghét điều này

Nàng đẩy hắn ra, hơn nữa còn chỉ vào hắn mà bực tức nói: “Ngươi đi ra ngoài! Ngươi đi ra ngoài trước đi, gia phải nghiêm túc xử lý chuyện này.” Vừa nói đến chuyện này, mặt nàng đã đỏ như trái táo chín

Dù là người phụ nữ nào cũng sẽ ngại khi nói về chuyện này thôi.

Nếu không có băng vệ sinh vải mà0máu ra nhiều như vậy thì còn hiểu được, nhưng có băng vệ sinh vải mà còn như vậy thì không dễ coi chút nào

Nhất là lúc này nàng nhận ra băng vệ sinh vải của mình dường như hơi sai sai, mà lý do sai sai này chính là vì nàng không biết cách sử dụng nó.

Dù sao băng vệ sinh vải và băng vệ sinh nàng dùng trước kia vẫn khác nhau rất nhiều

Vừa nghĩ đến đây, sắc mặt nàng lại càng khó coi hơn! Thấy tâm trạng nàng đột nhiên tệ đi, Nhiếp chính vương điện hạ nhìn chằm chằm nàng, giọng nói quyến rũ có phần không vui

Hiển nhiên lúc này hắn không hề muốn ra ngoài

Thấy hắn không rời5đi, dường như muốn cho nàng thay băng vệ sinh khiến trong lòng Lạc Tử Dạ đột nhiên tức giận, nàng nhướng mày hét lên: “Phượng Vô Trù, rốt cuộc ngươi có định ra ngoài không?” Giọng nâng cao vút, ngữ điệu lại rất không tốt

Cặp mắt ma quỷ của Nhiếp chính vương điện hạ nheo lại liếc nhìn nàng

Đôi mắt đó cũng không phải quá đẹp nhưng hiển nhiên thái độ của Lạc Tử Dạ khiển tâm trạng hắn cũng tệ đi.

Nhìn vẻ mặt của hắn, trong lòng Lạc Tử Dạ hơi rùng mình.

Sao nàng lại quên hắn là người thích ăn mềm không ăn cứng chứ

Nàng càng làm ầm lên với hắn thì càng khiến hắn muốn làm bằng được

Vì vậy, thái4độ của nàng cũng thay đổi, nàng hơi lúng túng, lại giống như muốn xin lỗi, vẻ mặt đáng thương nhìn hắn nói: “Tiểu Thổi Thổi, ngươi ra ngoài một lát đi mà!”

Nàng vừa nói xong, đôi mắt ma quỷ đang nheo lại vì tức giận của hắn cũng đột nhiên thả lỏng

Hắn đứng lên, bước xuống giường rồi mặc quần áo vào, định đi ra ngoài trước! Trong lòng hắn cũng thấm buồn bực, sao hắn lại không chịu được một câu nói mềm mỏng của nàng chứ? Nhưng mà hắn vừa xuống giường được mấy bước.

Lạc Tử Dạ nhìn bóng lưng của hắn rồi đột nhiên nói: “Mà nè, Tiểu Thối Thổi, ngươi chờ một chút.”

Hắn đứng lại nhưng không quay đầu,9chờ nàng nói tiếp

Sắc mặt nàng hơi lúng túng, sau đó vô cùng khiêm tốn xin hắn chỉ bảo: “À..

ờ, ta muốn hỏi ngươi có biết dùng thứ này không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK