Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhưng quả thật bọn họ có thể nghe thấy tiếng sư tử gầm rung trời vọng tới từ nơi mịt mù mây núi cách đó không xa, khiến bọn họ nghi ngờ liệu có phải mình đã nghe nhầm hay không

Suy cho cùng, khi trời mưa to, hẳn là sư tử không có hứng thú đi lại bên ngoài như thế

Nhưng quả thật âm thanh kia cực kỳ rõ ràng, sau tiếng sư tử gầm còn có tiếng thét đầy đau đớn.

Chuyện này khiến cho không ít người đưa mắt nhìn nhau.

Mọi người bất giác cầm chắc cung tên trong tay mình để đề phòng chuyện bất ngờ, lo lắng một lúc nào đó sư tử sẽ bất ngờ tấn công bọn họ

Đột nhiên có người hỏi: “Thái tử Thiên Diệu và Vương tử Hợp Tề đâu rồi? Và cả mấy vị Long tướng quân và thân3vương Phượng Minh nữa?” “Không biết! Trước đó bọn họ không đi cùng đường với chúng ta

Hình như tiếng sư tử gầm này truyền tới từ phía bọn họ tách khỏi chúng ta lúc đó!” Có người trả lời

Tiếp đó lại có người nói: “Bên kia có sự tử, chúng ta có cần phải đi đến đó xem thử không? Dù sao trong cuộc săn bắn này, cho tới bây giờ chúng ta vẫn chưa gặp con thú dữ nào lợi hại cả

Vả lại sau khi vào rừng, ngay cả hổ cũng chẳng thấy đâu, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nữa! Nếu bên kia thật sự có bầy sư tử bị những người kia bắn chết, vậy sau khi trở về, đám đàn ông đại mạc chúng ta chỉ bắn được vài con thỏ hoang, trong khi đám mặt trắng ẻo lả Trung1Nguyên kia lại giết được mấy con sư tử mang về, thế thì còn ra thể thống gì nữa? Sợ là chúng ta làm mất hết thể diện của đại mạc mất thôi!”

“Ngươi nói đúng! Chúng ta là đàn ông đại mạc, không thể vứt hết thể diện đi được!” Lại có một người phụ họa.

Nhưng sau khi Gia Trác Phong đi vào liền ngồi xếp bằng dưới đất, không nói một lời.

Sau một hồi tranh cãi, những người này thấy Gia Trác Phong không lên tiếng thì đưa mắt nhìn nhau, toan hỏi ý kiến hơn về chuyện này

Lúc này, ánh mắt đối phương đã nhìn đến bọn họ: “Cứ cẩn thận trước đã! Đợi xem lính trinh sát trở về nói thế nào!”

“Vâng!” Những người khác đáp lời, lần lượt ngồi xuống

Một lát sau, có người đến: “Báo!”

Sau khi người nọ đi vào trong, lập6tức quỳ một gối trên đất, vội vàng bẩm báo: “Khởi bẩm Vương Gia! Tiểu nhân thăm dò được một chuyện

Sau khi Long Ngao Địch, Minh Dận Thanh và Võ Hạng Dương đi vào khu vực có núi bao quanh, đá trên vách núi sụt xuống đã lấp kín đường ra của bọn họ! Tiếng sư tử gầm kia truyền đến từ bên trong khu vực đó

Xem chừng ba người bọn họ đang chiến đấu với sư tử ở trong đó!”.

“Sao cơ?” Gia Trác Phong kinh ngạc đứng bật dậy

Từ sắc mặt Minh Dận Thanh và Võ Hạng Dương lúc đó, có lẽ người tinh mắt đều nhìn ra được chắc chắn bọn họ đang bị thương nặng

Bọn họ còn có thể chiến đấu với sư tử sao? Long Ngạo Địch cũng bị thương ở chân, việc này..

Hắn vội hỏi tiếp: “Đang yên đang lành sao đống4đá kia lại sụt xuống? Với lại, tại sao mấy người bọn họ lại chạy hết vào chỗ kia thế? Bây giờ đám người Lạc Tử Dạ và Hợp Tề đang ở đâu?” “Việc này..

Việc này thuộc hạ không thăm dò được tình hình cụ thể, tất cả những điều này đều nghe từ thuộc hạ của Vương tử Hợp Tề

Người đó nói là đá trên núi tự sụt xuống, Thái tử Thiên Diệu đứng đó xem một lúc, cảm thán một hồi rồi rời đi!” Tên thuộc hạ kia trả lời.

Khóe miệng Gia Trác Phong hơi run rẩy

Khi hắn vừa nghe đến đoạn Lạc Tử Dạ cảm thán một hồi, trong đầu hắn lập tức hiện ra cảnh tượng: lúc ấy Lạc Tử Dạ chỉnh người ta xong rồi, y còn đứng một bên nói mát chọc tức người ta

Cho nên đá tự sụt xuống cái3rắm chó ý! Hiển nhiên đây là “chuyện tốt” do Lạc Tử Dạ gây ra

Nhưng điều kỳ lạ là Vương tử Hợp Tề vốn nên có thái độ thù địch với Thái tử Thiên Diệu mới phải, thế nhưng hắn lại yểm trợ cho Lạc Tử Dạ

Việc này đúng là lạ lùng!

Tên thuộc hạ kia lại nói tiếp: “Còn tại sao bọn họ lại chạy tới đó, hình như là bởi vì bọn họ và Lạc Tử Dạ xảy ra xung đột, ngựa bị dọa sợ! Hiện giờ Vương tử Hợp Tề đang phái người đi tìm quân cứu viện

Còn Lạc Tử Dạ, tiểu nhân cũng không biết y đang ở đâu...” Hắn nói đến đây, Gia Trác Phong có thể khẳng định đây nhất định là “chuyện tốt” do Lạc Tử Dạ làm ra

Ngựa xảy ra xung đột rồi lập tức chạy về phía kia..

Đột nhiên có người lên tiếng: “Tên Lạc Tử Dạ này đúng là không đơn giản

Hôm nay Long Ngạo Địch, Minh Dận Thanh, Võ Hạng Dương đều bị y chỉnh ra nông nỗi gì rồi, bọn họ còn sống trở về hay không còn chưa biết đâu!” Gia Trác Phong gật đầu: “Đúng là không đơn giản!”

Hắn nói xong, lập tức dặn dò tên thuộc hạ kia: “Ngươi lập tức trở về vương cung Chuẩn Cách Nhi, bẩm báo chi tiết tất cả mọi chuyện lớn nhỏ liên quan đến Lạc Tử Dạ cho Vương tử điện hạ biết

Hẳn là Vương tử sẽ có chỉ thị!” Hắn nói xong, ánh mắt mọi người đều trở nên nặng nề, không ai dám lên tiếng nữa

Vương tử của thảo nguyên Chuẩn Cách Nhi(*) mà Gia Trác Phong vừa nhắc tới chính là người được vinh danh là Sói Bạc của đại mạc - Thân Đồ Diệm

Người kia..

(*) Chuẩn Cách Nhĩ (Jungar Banner): khu vực nằm trong khu Tây Nam Bộ của Mông Cổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK