Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiển nhiên là thứ đó không có trong tay của Lạc Túc Phong, mà nó cũng không có trong tay mình, thể thì nó đang ở đâu?

Rốt cuộc là bên trong quyển sổ ghi chép đó viết cái gì?

Có phải là viết người mà nàng thật sự yêu suốt cuộc đời này là Lạc Túc Phong hay là ông không? Võ Tu Hoàng vừa nghĩ đến đây thì ánh mắt trở nên rét lạnh, trong lòng ông càng thêm giữ vững ý nghĩ nhất định phải cướp quyển sổ ghi chép đó lại!

Lâm An nghe Lạc Túc Phong nói xong nhưng không dám đánh giá gì, ông chỉ nói: “Hoàng thượng, thể thì ngài...” Ông vừa mới nói tới đây thì đã thấy ánh mắt Lạc Túc Phong trở nên lạnh lẽo, Lạc Túc Phong thuận miệng đoán: “Từ từ! Lúc2trước ta có nghe nói Lạc Tử Dạ từng đi ngang qua phòng ngủ của Thủy Y, hình như còn dừng lại một lát nữa, chẳng lẽ là y sao?”

Lâm An lập tức cảm thấy tim như bị nghẹn lại khi nghe Lạc Túc Phong nói vậy

Ông nâng mắt nhìn ánh sáng lạnh lùng trong mắt của Hoàng đế

Lâm An biết rất rõ Hoàng thượng đang dồn hết tâm trí suy nghĩ việc gì đó, bởi vì chỉ khi Hoàng thượng đang suy tính điều gì thì ánh mắt của ngài ấy mới có thể trở nên sáng như thế.

Ở trên nóc nhà, Võ Tu Hoàng vừa nghe thấy tên của Lạc Tử Dạ thì lông mày ông hơi nhăn lại.

Sau đó Lâm An công công lại nói: “Bệ hạ, tuy rằng Thái tử điện hạ..

Đúng là một số hành vi7của ngài ấy không đúng lắm, nhưng mà hiện tại ngài ấy đang rất cố gắng sửa chữa

Thật ra nô tài cho rằng một quyển ghi chép không có giá trị gì với Thái tử điện hạ thì Thái tử điện hạ không cần thiết phải lấy đi đâu!” Thái tử là người mà Vương muốn bảo vệ, tất nhiên là ông phải nói giúp cho Thái tử rồi.

Lạc Túc Phong nghe lời ông nói, cân nhắc vài giây như đang suy tư điều gì, sau đó ông ta lẩm bẩm: “Ngươi nói cũng đúng, dù sao thì Lạc Tử Dạ cũng là đứa con mà trẫm yêu thích nhất, tuy rằng trước đây y không nên thân nhưng trẫm cũng không muốn cho y chịu oan ức! Chỉ có điều...”

Ông ta không tiếp tục nói nữa

Trên mỗi ông ta hiện9lên nụ cười vô cùng lạnh lẽo

Sau trận đại chiến mười bảy năm trước, ông ta bị Võ Tu Hoàng đánh trọng thương, từ ngày đó trở đi ông ta đã mất đi công lực và cũng không còn nội lực nữa, nhưng mà hình như Võ Tu Hoàng đã quên một việc.

Trước đây Lạc Túc Phong có luyện Thần Ánh Tung, tuy rằng bây giờ ông ta không thể dùng nó được nữa nhưng vẫn nghe được động tĩnh xung quanh phòng

Cho dù võ công của đối phương cao tới đâu, cho dù khi đối phương đến không lộ ra một chút hơi thở nào thì cũng không tránh khỏi lỗ tai của ông ta!

Nếu như cuốn ghi chép đó không có trong tay của Võ Tu Hoàng, dựa theo tính cách của ông ta thì sau khi bị mình5ám sát lần nữa, nhất định ông ta sẽ vào cung tra xét! Quả nhiên không bao lâu sau Lạc Túc Phong liền cảm thấy có người đứng ở trên nóc nhà.

Cho nên ông ta mới cố ý nói như thể để cho Võ Tu Hoàng nghe.

Ông ta muốn để cho Võ Tu Hoàng nghĩ rằng di vật của Thủy Y đang ở trong tay Lạc Tử Dạ, tất nhiên là Lạc Tử Dạ sẽ không lấy được thứ gì ra

Đến lúc đó..

Trong lúc ông ta đang suy nghĩ như thế, hơi thở trên nóc nhà đã biến mất

Lâm An nhìn thấy trên mặt Lạc Tục Phong lộ ra nụ cười cực kỳ quái lạ liền không nhịn được mà hỏi rằng: “Bệ hạ thật sự nghĩ rằng thứ đó ở trong tay Thái tử sao?”

Lạc Túc Phong cười mỉa: “Quyển3ghi chép đó không hề bị mất ở gần phòng ngủ của Thủy Y, sao mà Thái tử giữ nó được!” Ông ta nói xong liền đứng dậy, khoanh tay đi đến bên cửa sổ.

Lâm An sửng sốt một hồi lâu vẫn chưa kịp phản ứng lại

Khi nghĩ tới biểu hiện của Hoàng để thay đổi nhanh như chong chóng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, cộng thêm sự hiểu biết của mình đối với Hoàng đế bao nhiêu năm qua, ông chợt hiểu ra, sau lưng lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh!

Ông lập tức hỏi: “Bệ hạ, ngài gọi Thái tử vào cung trễ như vậy...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK