Mục lục
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi nói đến đây, hắn đột nhiên bật cười: “Cho nên ngu đệ đoán, tất cả những điều này đều là vì Lạc Tử Dạ! Huynh trưởng muốn làm cho Thiên Diệu hùng mạnh, không người nào có thể ức hiếp, trước khi đi lại3nghĩ cách

để quyền hành của Thiên Diệu rơi vào tay Lạc Tử Dạ, trải đường êm cho y, để cho y được an toàn, huynh mới đi làm chuyện của mình, Thân Đồ Diệm nói đúng chứ?” “Việc người biết cũng không ít!” Phượng Vô Trù1không tỏ rõ ý kiến, giọng nói lạnh lùng quyến rũ đáp lại một câu như vậy. Ngữ điệu của hắn vẫn rất kiêu ngạo uy nghiêm, khiến cho người ta không tự chủ được mà cúi đầu xuống. Thân Đồ Diệm lập tức nở nụ6cười: “Thật ra thì cũng chỉ là nghe được một số tin đồn, rồi lại phân tích chuyện ngày hôm nay là có thể biết được sơ sơ. Suy cho cùng thì sự quan tâm vừa rồi của huynh trưởng đối với Lạc Tử Dạ không4phải giả vờ. Đã qua nhiều năm như vậy, Thần Đồ Diệm chưa từng nghe nói huynh trưởng bằng lòng gần gũi với ai, còn để cho đối phương ngồi lên đùi của mình! Thế nhưng huynh trưởng à, con đường huynh muốn đi, đã trải3tốt rồi chứ? Có cần Thân Đồ Diệm giúp đỡ không?” Khi hắn nói ra lời này, Phượng Vô Trù đã quay đầu, quét mắt nhìn hắn. Hắn cao hơn Thân Đồ Diệm, thể là ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, sau khi ánh nhìn này quét tới, giọng nói của hắn chậm rãi nặng nề, gằn từng chữ một: “Con đường Cô muốn đi, trải hay không trải cũng nhất định có thể đi qua, không người nào có thể ngăn cản. Ngươi khỏi cần quan tâm nhiều. Chỉ là qua nhiều năm như vậy, ngươi có thể đoán được một số thứ, nhưng lại chưa bao giờ tiết lộ trong lòng đang tính toán điều gì?”

Mặc dù lời này là đang chất vấn, mặc dù giọng nói kia vẫn rất ngạo mạn nhưng lại không nghe thấy vẻ lạnh lẽo nào, rõ ràng Phượng Vô Trù cũng không có thái độ thù địch gì đối với Thân Đồ Diệm.

Thân Đồ Diệm lập tức cười một tiếng, khom lưng nói: “Qua nhiều năm như vậy, huynh trưởng cũng rõ Thân Đồ Diệm có lẽ đã biết một số chuyện không nên biết, nhưng vẫn chưa xuống tay với Thân Đồ Diệm. Thật ra Thân Đồ Diệm chưa từng nhiều lời về việc này là vì một lý do, không phải sao?”

Đúng vậy, thật ra chính là vì một lý do. Là sự tôn sùng của Thân Đồ Diệm đối với hắn, cũng là sự coi trọng đột nhiên nhiều hơn của hắn đối với đứa trẻ này vào lúc đó.

Song, trong lòng hai bên cũng hiểu rõ, cho dù Thân Đồ Diệm nói ra những lời này, nói hết ra những suy đoán có liên quan đến thân phận của Phượng Vô Trù của mình, đó cũng chỉ là một sự suy đoán, hắn căn bản không có bất kỳ bằng chứng nào, cũng không thể làm gì được Phượng Vô Trù. Nhất là khi hắn đoán được những điều này, Phượng Vô Trù sớm đã không phải là người mà bất cứ ai cũng có thể tùy tiện động chạm vào. Phượng Vô Trù cũng không quan tâm hắn có nói ra hay không. Cho dù có nói ra, người trong thiên hạ biết rồi thì chuyện hắn muốn làm, thật ra cũng chỉ phiền phức hơn một chút mà thôi, không còn gì khác. Lúc này, cả hai người đều im lặng. Nhưng hắn lại hơi bất ngờ vì đột nhiên Phượng Vô Trù cảnh cáo một câu: “Trông chừng kỷ muội muội của ngươi, Lạc Tử Dạ chẳng thèm so đo nhiều, nhưng Cô thì không cho phép nàng ta láo xược nữa!”

Trong giọng nói uy nghiêm lạnh lùng đó lộ ra một chút không kiên nhẫn. Rõ ràng hành động ngày hôm nay của Thần Đồ Miêu đã khiến hắn khó chịu, mặc dù hắn chưa từng mở lời những sự không vui đã sớm được bộc lộ trong lời nói.

Thân Đồ Diệm ngẩn người, lập tức cười nói: “Huynh trưởng! Loại chuyện như vậy, ta và huynh không cần quan tâm đầu, một cô gái cũng không gây ra được sóng to gì. Hơn nữa, Lạc Tử Dạ kia cũng không phải loại dễ xơi, mấy cô gái dưới quyền y có người nào dễ bị bắt nạt đầu, lúc này không phải nghe nói đã có mấy người ngất xỉu rồi hay sao? Nghe nói Náo Náo gì đó bị dọa ngất rồi, Hạ cái gì Hi nào đó cũng lo lắng ngất đi rồi, còn có... ừm... Thân Đồ Diệm biết rồi.”

Hắn vốn dĩ không định để ý tới loại chuyện nhỏ nhặt vô vị này đầu, nhưng hắn đang nói vui vẻ thì Phượng Vô Trù chợt nghiêng đầu liếc hắn. Khóe miệng hắn co giật một cái rồi ngoan ngoãn đáp ứng lời cảnh cáo này, định trở về nhắc nhở muội muội nhà mình một chút.

Nhưng sau khi nói đến đây, hắn lại nở nụ cười xấu xa: “Nhưng mà huynh trưởng, tính cách của lão Vương gia có thể chấp nhận đàn ông làm cháu dâu mình hay sao? Ấy... coi như ta chưa nói gì! Chỉ là hôm nay ta phải hỏi huynh trưởng một câu, sau nhiều năm, nếu như huynh trưởng đã rời khỏi Thiên Diệu, Thiên Diệu do Lạc Tử Dạ nắm quyền, nểu Thân Đồ Diệm muốn xâm lược Thiên Diệu, liệu huynh trưởng có nhúng tay vào nữa hay không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK