Phập. Bàn tay hắn lại cắm vào vách đá giống như một cái đinh mà đâm vào trong đó. Sau đó một cái tay khác đâm lên trên, tương tự như một cái đinh khác đâm vào vách đá. Cứ liên tiếp từng bước như thế, Trương Vinh Phương nhanh chóng đi dọc theo vách đá leo lên trên. Chỉ là vừa bò mười mấy phút, hắn bỗng cảm giác không đúng, nhìn lên trên. Phía trên vẫn là một mảnh sương mù mông lung như trước. Mà phía dưới. Phía dưới cũng là biển sương mù không nhìn thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.