Khuôn mặt nàng là loại gò má bụ bẫm, ánh mắt lại tự vẻ mang quyến rũ cám dỗ, nếu không phải miệng quá độc, thì chỉ sợ số đào hoa phải gấp mấy lần bây giờ. Chỉ cần đừng nói chuyện bậy bạ, thoạt nhìn nàng vẫn rất không tệ. “Biết một chút.” Trương Vinh Phương thản nhiên nói. “Vậy ngươi có thể xem thử cho ta không? Ta cảm thấy gần đây hơi không thoải mái.” Đôi mắt Lư Mỹ Sa đảo quanh, nói khẽ. Trương Vinh Phương mở mắt nhìn nàng một lát. Lập tức lấy một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.