Trong lời nói của Ảnh đạo nhân loáng thoáng ẩn chứa loại cảm xúc thâm sâu khó lường. “Ảnh Tông Sư quá khen rồi, một khi cảnh giới đã không tới thì hết thảy đều là hư vô.” Thường Ngọc Thanh bình tĩnh nói. Nàng hiểu rất rõ, nếu không phải nhờ có năng lực tự lành hết sức cường điệu của huyết duệ và cường độ thể chất được gia tăng. Dẫu ngộ tính của nàng cao tới đâu cũng không thể thoáng cái đã tiến cấp nhanh như vậy. Mà hiện tại cũng sắp đến lúc chấm dứt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.