Bùm. Có vẻ như Nhạc Đức Văn biết rõ lệnh bài ở đâu, đi vào thư phòng, tay không cắm vào mặt tường. Bàn tay lão giống như một loại vũ khí sắc bén, tinh chuẩn phá vỡ tường đá, lôi từ trong hốc tối ra lệnh bài bên trong. “Cho ngươi.” Lão cầm lấy lệnh bài đưa cho Trương Vinh Phương sau lưng. Trương Vinh Phương khựng lại, nhìn lệnh bài được đưa qua, không có động tác nào khác. “Cầm đi?” Nhạc Đức Văn cất cao giọng. Lão quay đầu, nhìn về phía Trương Vinh Phương, trong mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.