Bây giờ, tóc hắn đã dài đến eo, nhưng không tùy ý bay loạn trong gió, mà giống như côn trùng sống, không ngừng nhúc nhích hướng ra xung quanh nhằm thăm dò. Nhìn từ xa khiến cho người ta cảm thấy rùng mình. “Là ngươi lại tới nữa đó à?” Để Ba lên tiếng trong dáng vẻ lờ đờ uể oải, cả đầu cũng không thèm ngẩng. Hai người có thể coi là bạn cũ, quá quen thuộc nên cũng không cần khách sáo. “Ta lại có nghi vấn.” Trương Vinh Phương nhìn Để Ba, tuy rằng ở đây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.