Hình như hắn ta chẳng biết gì cả, cũng chẳng được nghe nói gì. Vẫn sống một cuộc sống cách biệt ở nơi này. "Gầy đi rồi sao?" Trương Vinh Phương khẽ giật mình, lập tức lộ ra một nụ cười: "Cũng ổn. Có thể là gần đây hơi mệt mỏi một chút." "Mệt mỏi thì phải cố nghỉ ngơi cho tốt, công việc tu hành có làm cũng không hết, cơ thể mình sụp đổ rồi thì mọi thứ khác đều uổng phí hết." Trương Thanh Chí nhắc nhở. "Chẳng thể trách được. Cứ luôn có một số người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.