"Cũng ví dụ như ta, xem cảnh sắc lâu như vậy, cảm giác hiện tại lòng dạ rộng mở hơn rất nhiều, không hề bị một số chuyện đơn giản chọc tức." "Đại nhân nói chí phải." Trần Hãn theo tới phía sau cúi đầu lên tiếng trả lời. "Gần đây không có chuyện quan trọng gì đi?" Trương Vinh Phương hỏi. Hiện giờ hắn trầm mê trong việc tăng cấp bản thân, trầm mê trong tập võ tu hành, ra ngoài khoác lác đi dạo, thả lỏng tâm tình. Nên hắn phân phó Trần Hãn, để cho hắn ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.