Hắn đang phóng thích vô hạn tinh huyết của bản thân. Trước đó hắn có một suy đoán: Nếu thương thế có thể khỏi hẳn mà không hao tổn gì, vậy thì có phải hắn có thể phóng thích tinh huyết không giới hạn, sau đó lợi dụng năng lực này để nhanh chóng hồi phục? Dù sao mất máu cũng là bị thương. Giờ phút này, chính là lúc kiểm tra. Trương Vinh Phương nhanh chóng vọt lên trên, nhưng rất nhanh, hắn cảm giác máu trong cơ thể mình tự động hồi phục khép lại. Tinh huyết mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.