Hắn đẩy cửa, đi tới trong sân. Đỉnh đầu có tuyết phấn bay xuống, tán trên mặt đất chậm rãi hòa tan. “Nếu thiên hạ đều đã cho ta có phương pháp khắc chế Bái Thần. Vậy thì ta thật sự có nó.” Trương Vinh Phương bình tĩnh nói. “Ngươi chớ có làm loạn!” Nhiễm Hân Duyệt vội vàng đứng dậy. Vụt! Lời còn chưa dứt, trong nháy mắt Trương Vinh Phương đã biến mất trong viện, giống chim nhạn lướt qua tường vây, đánh về phía bên ngoài. Nhiễm Hân Duyệt vội vàng đi theo nhảy lên lao ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.