Nhưng Trương Vinh Phương đã giơ tay ngăn cản. “Không thành vấn đề.” Hắn cười dịu dàng: “Chỉ cần hắn còn ở trong lòng Thứ Đồng, sẽ không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta.” Vù vù. Cỏ mọc, én bay Đêm khuya thăm thẳm trăng trắng xóa. Bóng một đội người cấp tốc chạy về phía pháo đài đóng quân bên ngoài Thứ Đồng. "Mau mau!" Một bóng người dẫn đầu chạy về phía trước, vừa chạy vừa không ngừng ngẩng đầu quan sát phía trước. Không ngừng cảnh giác khả năng xuất hiện nguy hiểm xung quanh....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.