Cảm giác này quá đã. Giống như một phần thân thể của mình đặt ở trên người khác cách một khoảng không xa. Mà tứ chi rõ ràng tách rời khỏi cơ thể nên tri giác không thể khống chế được. Nhưng Trương Vinh Phương vẫn có thể khống chế máu và cảm nhận được. Một lượng lớn máu mới nuốt chửng tất cả trùng sống trong cơ thể Đinh Du, biến chúng thành chất dinh dưỡng. Những vết mụn nhọt, lở loét trên da hắn ta cũng bắt đầu phai dần, mờ đi, khô quắt lại. “Được rồi!” Trương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.