Bây giờ những người mà nàng tiếp xúc, tất nhiên là sẽ có lợi cho việc gia tăng cấp độ của bản thân.
Bằng hữu à? Nói cho cùng thì chỉ có những người ngang hàng mới có thể trở thành bạn của nhau mà thôi.
Trở về phòng nghỉ trưa.
Trương Vinh Phương nằm ngửa trên giường nhìn tấm màn xám trắng, trong lòng cũng bình tĩnh hơn.
Trải qua nhiều lần xác định, hắn đã chắc chắn một chuyện: võ công ở thế giới này thật ra chỉ tương đương với võ lâm không có nội lực trong mấy cuốn tiểu thuyết đời trước.
Võ lâm, giang hồ, danh tiếng càng lớn thì thực lực càng mạnh.
Mà Thanh Hòa Cung chỉ là một nhánh của môn phái tầm trung trong khu vực Bình Dư này mà thôi. Võ học cũng được tính là Huyền Môn chính tông, nhưng tính thực chiến thì rất làng nhàng.
Về điểm này, trong khoảng thời gian tuần tra bên ngoài, Trương Vinh Phương đã nghiệm chứng đầy đủ rồi.
Dù sao huyện Hoa Tân đâu chỉ có một thế lực là Thanh Hoà Cung, tin tức lưu truyền cũng rất nhiều.
"Quên đi, có một chỗ an thân không lo cơm ăn áo mặc đã là tốt lắm rồi”
Trương Vinh Phương hít sâu một hơi, vứt hết mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu sang một bên rồi giơ tay lên, ánh mắt chăm chú nhìn vào nó.
Thanh thuộc tính nhanh chóng hiện ra.
Không hề có tí chần chờ nào, Trương Vinh Phương lập tức dùng điểm thuộc tính do uống Tứ Vật thang mà có cộng vào chỗ Nhạc Hình Phù.
Mà Nhạc Hình Phù của hắn cũng xảy ra biến hoá, dòng chữ: cảnh giới Nắm Giữ bắt đầu nhoè đi.
Hai giây sau.
Một dòng chữ mới hiện ra.
[ Nhạc Hình Phù (viên mãn)]
"Viên mãn á?"
Trương Vinh Phương còn chưa kịp nghĩ ngợi nhiều thì đã bị cảm giác đau đớn đánh úp, khiến toàn thân tê liệt.
Khắp cả người từ trên xuống dưới, mỗi một tấc da thịt đều truyền đến cảm giác cực kỳ đau đớn.
Cơ thể co quắp, đau đớn mãnh liệt khiến Trương Vinh Phương run rẩy điên cuồng, chỉ muốn gào lên thảm thiết
Nhưng thời điểm thế này, ở chỗ thế này… Trương Vinh Phương không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, sợ người khác phát hiện chỗ khác thường của mình.
Hắn cắn chặt răng, chỉ có thể cố nén đau đớn, chờ đợi quá trình cải tạo của hệ thống kết thúc.
Không biết qua bao lâu, cũng không biết đã nhẫn nhịn bao lâu thì Trương Vinh Phương mới dần cảm thấy cơn đau trên người đã bắt đầu biến mất, rút đi giống như thuỷ triều.
Rất nhanh sau đó, hắn nằm trên giường, cả người toàn là mồ hôi, liên tục thở dốc.
Quần áo, tóc tai ướt đẫm y như mới chui ra từ dưới nước lên.
Bởi vì đau đớn mãnh liệt mà thể lực cùng tâm thần gần như đã bị tiêu hao sạch sẽ.
Nhưng Trương Vinh Phương vẫn gắng gượng đè nén cơn buồn ngủ, đưa mắt nhìn thanh thuộc tính của mình.
Quả nhiên, thuộc tính lại có biến hóa rồi này.
“Trương Vinh Phương.
- Sinh mệnh 12 - 13.
-Kỹ năng: Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển: Nhạc Hình Phù (viên mãn), Quan Hư Công (Tinh Khiếu tầng thứ nhất).
-Thuộc tính có thể sử dụng: 0.]
“Sinh mệnh tăng tận hai điểm! Hèn chi bị hành dữ như vậy.” Trương Vinh Phương ngồi dậy, chuẩn bị xuống giường.
Răng rắc!
Trương Vinh Phương muốn mượn lực nên dùng tay bám vào mép giường, ai ngờ nó lại ‘rắc’ một cái, xuất hiện mấy vết rạn nứt luôn.
“Hở? Sức lực của mình lại lớn hơn rồi à?”
Hắn kinh ngạc giơ tay lên rồi lại nhìn sang mép giường, nơi ấy rõ ràng đã hiện lên một dấu tay.
Sớ gỗ màu nâu cũng bị mạnh mẽ bóp gãy, đâm ra mấy cái gai gỗ.
“Nói vậy thì khi luyện Nhạc Hình Phù viên mãn thì còn có thể tăng cường sức mạnh được ư?”
Trương Vinh Phương chưa từng nghe đến việc này.
Thế nhưng hắn có biết chuyện sau khi võ tu Nhập Phẩm thì sức lực sẽ tăng lớn. Hơn nữa khi Nhập Phẩm rồi, da dẻ trên người cũng sẽ dày thêm không ít, tăng cường phòng ngự.
“Xem ra hẳn là mình đã tiến vào cấp độ Rèn Gân rồi nhỉ? Dựa theo nội dung mà Triệu sư tỷ truyền thụ, Rèn Gân chính là bước đầu tiên để bắt đầu gia tăng khí lực.”
Trương Vinh Phương đứng dậy, hoạt động chân tay ở trong phòng, hắn bắt đầu thử thích ứng với sức mạnh hiện tại của mình.
Khỏi cần cái gì khác, trực tiếp đánh 32 thức Nhạc Hình Phù một lần rồi lại một lần.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chỗ tốt khi điểm sinh mệnh tăng lên cũng dần lộ rõ.
Chỉ cần đánh Nhạc Hình Phù chậm lại, Trương Vinh Phương đã có thể cảm nhận được một việc: sức lực của mình thế mà lại đang từ từ hồi phục.
Đánh xong ba bộ quyền, hắn lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ ở dưới giường. Mở ra thì thấy bên trong chứa mấy viên thuốc đen sì giống như cháo hạt mè được vo lại thành cục.
Đây là Dưỡng Huyết Đan, là phúc lợi chuyên môn cho đệ tử võ tu.
Một tháng hai viên. Triệu Đại Thông một lần đưa hết cho Trương Vinh Phương cả số lượng lúc trước.
Trương Vinh Phương lấy một viên Dưỡng Huyết đan, ném vào trong miệng. Hương vị chua chát giống như da thuộc lấp đầy cả khoang miệng.
Trương Vinh Phương cố nhịn cơn buồn nôn, cứ thế mà nuốt nó xuống.