Ánh mắt của ông rất bình tĩnh, nhìn tấm mặt nạ vàng kim bị bao phủ trong đám mây khói tan thành từng mảnh vụn và rơi xuống bề mặt đài cao bên dưới. Lạch cạch. Mảnh vỡ mặt nạ chỉ còn một nửa cái lớn chừng một bàn tay rơi trên mặt đất, bật lên mấy lần, sau đó dừng lại. “Ngươi cho rằng mình đã thắng rồi à?” Đột nhiên, một nửa bờ môi lưu lại trên mảnh vụn lần nữa mấp máy và phát ra âm thanh. Nhạc Đức Văn chợt giật mình, ánh mắt cứng ngắc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.