Đáy lòng Trương Vinh Phương chợt run lên. Hắn bước nhanh ra ngoài, chắp tay cúi người. "Đệ tử đã hiểu!" Trương Vinh Phương được đề bạt lên đệ tử tu hành là để bảo vệ, nhắc nhở Tiêu Thanh Anh. Bây giờ một tùy tùng tạp dịch khác mất tích, đương nhiên chỉ có thể là hắn đưa đầu ra bù vào. Thế đạo này, chỉ cần có lý do là sư phụ có quyền tùy ý xử trí đệ tử của mình. Kể cả là xử chết thì cũng không ai nói gì được. “Tiêu Đằng.” Tiêu Dung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.