Hai người trên lôi đài đánh nhau ầm ầm, đều là đối với tốc độ lực lượng của nhị phẩm. Đám đông dưới đài la lên một trận, kích động đến đỏ mặt tía tai. Còn Trương Vinh Phương thì chậm rãi nuốt nước bọt, nhìn trái nhìn phải. Một lúc sau, bước chân của hắn đột nhiên dừng lại, ánh mắt đảo qua đám người, ngay sau đó rơi vào trên người thanh niên áo gấm sắc mặt trắng bệch. Làn da của công tử này gần như trong suốt, khuôn mặt không có chút máu, mặc dù đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.