Một lão đạo sĩ giơ cột cờ đoán mệnh ven đường vừa lúc đứng dậy, kéo cành trúc sượt qua bên cạnh hắn. Vẻn vẹn gần như vậy một chút, một phần cuộn giấy đã rơi vào trong tay Trương Vinh Phương. Hắn bất động thanh sắc*, tiếp tục đi về phía trước một đoạn đường. Ở một góc, hắn mới cầm cuộn giấy lên, cấp tốc nhìn liếc qua. *Mặt không biểu tình. Phía trên là một địa chỉ, và một câu nói. Chà rách cuộn giấy, bỏ nó đi, Trương Vinh Phương không do dự, cấp tốc chạy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.