“Dùng độc làm dẫn, thú vị ghê.” Trương Vinh Phương bỗng nhiên nghĩ đến cách tiếp cận của Huyết Thần lúc trước cũng là như vậy. Oành! Hắn bất ngờ đánh một quyền ra, mạnh mẽ đánh vách núi trước mặt vỡ nát thành một mảnh đá vụn, rơi lả tả xuống đất. Nhưng bức phù điêu kia vẫn còn đó! Đoán được thứ này giống như là một hiện tượng tất nhiên được kết hợp hình thành từ ánh sáng và khí độc ở đây. Trương Vinh Phương nhanh chóng nhìn lướt qua một lượt, không thèm để ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.