“Đệ tử hiểu.” Nam tử ôm quyền nói. “Nhanh… sắp rồi, đợi đến lúc Thất Quân Tử tề tụ, chính là lúc chủ của bảy mạch quay về. Đến lúc đó…” Lão giả nói khẽ, trong mắt lộ ra sự chờ mong nhè nhẹ. Đêm khuya tĩnh mịch. Trong Nhân Tiên đài ở Nguyện Nữ hạp. Gió lạnh rít gào, bên trên nửa bên vách núi, Trương Vinh Phương ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, trăng lưỡi liềm trên bầu trời như móc câu, màn đêm tựa một tấm màn đen tuyền. “Ngày mai sẽ là một ngày đẹp trời.” Hắn nói khẽ. Trong hẻm núi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.