Chùm sáng màu tím xuyên thấu bàn tay máu, uy lực vượt xa thế tiến công của ảo ảnh trước đó, đánh lên làn da cánh tay của Trương Vinh Phương. Một cảm giác hơi hơi đau đớn truyền đến. Hắn giơ tay nhìn, máu thịt trên tay mình thế mà lại thiếu mất một miếng nhỏ, mà vết thương ở nơi đó vẫn còn đang nhanh chóng lan tràn khuếch tán ra những nơi khác. Khống chế máu thịt chỗ vết thương tự động cách ly bay ra. 'Thứ này là cái thứ quái quỷ gì vậy?' Trương Vinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.