“Đương nhiên có. Bằng không ta làm sao dám bái nhập Đại Đạo Giáo nằm vùng?” Nhiễm Hân Duyệt trả lời. “Không cần.” Thực lực hôm nay của hắn, coi như là Đại Tông Sư đến cũng phải đánh qua mới biết được thắng bại. Chỉ là nhiều người, đối với hắn không có chút ý nghĩa nào. Huống hồ, hắn không cho rằng sẽ có Đại Tông Sư rảnh rỗi tới bắt đoàn xe của phủ Trầm Hương. Nhẹ nhàng hít vào một hơi, Trương Vinh Phương hơi nhún chân, phi thân như dạ ưng, lại nhảy xuống từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.