Máu tươi chầm chậm chảy ra, bị hắn dùng tay bịt lại. “Ta…” Cơn đau nhức kịch liệt khiến Trương Vinh Phương gần như không thể nói ra lời. Nhưng vẻ mặt hắn vẫn kiên định như cũ. Hô hấp dồn dập, ổn định thân hình lại, xoay người. “Còn chưa thua!” Hắn thả lỏng bàn tay ra, lỗ máu trên lồng ngực hắn đã khép lại rồi biến mất. Trương Vinh Phương xông vọt về phía trước, giống như một con tê giác điên cuồng, hai tay hóa thành hai hư ảnh đỏ sậm, giống như long như tượng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.