“Thiên địa bất nhân dĩ vạn vật vi sô cẩu*, bây giờ côn đồ Hồng Cân gây ra rất nhiều bình dân bị giết hại, nhu cầu lương thực cũng sẽ ít hơn trước đó rất nhiều. Mặc dù vô cùng tàn khốc, nhưng ít người, thì lương thực tồn dư lại cũng có thể chèo chống càng lâu. Dù sao thì miệng ăn cũng ít đi.” *Trời đất tàn ác, đối xử với vạn vật như là chó rơm. Trương Vinh Phương xoay người, nhìn về phía Thanh Tố. “Điều chúng ta cần làm, là mau chóng ổn định...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.