Không bao lâu sau họ đã đi xuyên qua cánh rừng, kiệu dần nghiêng, bắt đầu đi lên. Lúc vừa bắt đầu, Trương Vinh Phương còn có tí hứng thú ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài, về sau cũng thấy chán ngán. Không còn mới lạ như lúc ban đầu, sau cũng chỉ có mỗi thế mà thôi. Hắn dứt khoát nằm soài lên chiếc giường êm ái, an tâm nghỉ ngơi. Sau đó mơ mơ màng màng, không biết đã ngủ bao lâu rồi. Nhiệt độ bên ngoài dần hạ xuống. Lúc này Trương Vinh Phương mới tỉnh lại,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.