“Cái này… cũng lớn hơn chút xíu mà thôi, thân thể của một Tiểu Bạch Xà Thần như ta không có bao lớn hết, dù sao cũng không ở được nhiều như vậy, chẳng phải là dẫu có lớn hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì sao?” Bạch Lân tức khắc thấy hơi chột dạ. “Vậy không bằng ngươi rời khỏi người ta đi?” Trương Vinh Phương cười ha ha. “Cần gì chứ? Ngươi và ta cùng chung hoạn nạn lâu như vậy, cũng coi như bạn bè hảo hữu, chúng ta hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.