Bất tri bất giác, Trương Vinh Phương đã tới đây được một năm rồi... Trong một năm, chuyện phụ tử Tiêu Dung, khiến cho hắn hoảng hốt nhận thức được thế giới này rất tàn khốc. Có nhiều khi, không phải là ngươi muốn an phận ở một góc, là có thể bình an vô sự mãi. “Nghĩ gì thế?” Trương Tân Thái nhìn cảm xúc Trương Vinh Phương có phần trùng xuống, duỗi tay vỗ vỗ bả vai hắn. “Năm nay ngươi mười bảy nhỉ?” “Ừ... Mười bảy rồi.” “Sau này có suy nghĩ gì không, ở lại Thanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.