“Không biết.” Bạch Lân chớp chớp mắt, trả lời thẳng. “Vậy thì đáng tiếc ghê.” Lâm Đông tiếc nuối nói. “Có thể hỏi chút không? Vậy bình thường các ngươi ăn cái gì ở dưới lòng đất này?” Bạch Lân nghi hoặc hỏi. “Chúng ta không cần ăn nhiều, ở tầng dưới nữa nuôi rất nhiều gia súc, khi cần chỉ cần đi hút một ít tủy não là được.” Lâm Đông cười giải thích. “!?” Bạch Lân bỗng sửng sốt: “Các ngươi không phải là người à?” “Đương nhiên không phải, người bình thường không có khả năng sống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.