Mục lục
Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chờ ta rửa mặt chút đã." Trương Vinh Phương ra ngoài, mở cửa ra thì thấy bên ngoài là một thiếu niên trẻ tuổi, khuôn mặt nhợt nhạt.

Thiếu niên mặc một bộ võ phục đơn giản, gọn gàng của võ tu bình thường. Một tay hắn xách theo hồ lô thay ấm nước, trên vai vắt một cái khăn lông xám được làm từ vải bông.

"Sao ngủ gần nửa canh giờ mà còn chưa dậy?"

Cách tính thời gian ở Đại Linh là theo 12 canh giờ. Nhưng để tiện tính toán, Trương Vinh Phương vẫn âm thầm tự đổi, tính theo mốc 24 giờ như thời hiện đại.

"Sáng nay luyện công quá đà." Trương Vinh Phương đáp lại một câu rồi cúi người lôi chậu gỗ trong gầm giường ra, bỏ khăn mặt vào, chuẩn bị ra ngoài múc nước.

Thực ra nguyên nhân thật sự là do Nhạc Hình Phù của hắn mới thăng cấp, nhất thời nhịn không được nên luyện thêm một lúc.

"Thế ngươi còn đi nổi không đấy?" thiếu niên cạn lời, không biết nói gì.

"Đổng Đại Phương ngươi còn làm được, mắc gì ta lại không chứ?" Trương Vinh Phương mỉm cười.

Đổng Đại Phương là bạn luyện võ hắn tình cờ quen biết trong khoảng thời gian này.

Cũng giống như Trương Vinh Phương, người này cũng là Man tộc tứ đẳng. Nhưng vì không phải là nho hộ nên hoàn cảnh so với hắn thì tốt hơn một tí.

Rửa mặt rồi thay một bộ quần áo mới xong, hai người cùng rời khỏi gian phòng của Trương Vinh Phương, chạy về phía đạo trường.

Trên đạo trường đã có không ít người bắt đầu rèn luyện, tu hành.

Hai người Trương Vinh Phương, Đổng Đại Phương quen đường quen lối đi đến một góc khuất. Mấy người lúc trước cùng bọn họ tu luyện cũng đang đi đến.

"Hôm nay tới đến hơi trễ nhỉ."

Một nữ đạo nhân có nước da ngăm đen chào hỏi hai người, có vẻ khá quen thuộc. Nàng tên Từ Minh Ngọc, cái tên nghe thì êm tai nhưng da thịt thì đúng là đen thật. Nghe đồn tổ tiên nàng có huyết thống của người da đen.

"Do không nghỉ ngơi tốt đấy. Sao hôm nay lại đông người đến đạo trường thế?" Trương Vinh Phương trả lời đối phương.

"Coi bộ là bị đạo lệnh của cung chủ ảnh hưởng rồi. Phần lớn võ tu đều phải ra ngoài tuần tra. Không mau tranh thủ luyện tập thêm một chút, vạn nhất té ngã ở bên ngoài thì coi như xong đời luôn." Một nữ đạo nhân khác cười nói.

Người này có thân hình thon dài, tứ chi cân xứng, sống lưng thẳng tắp mạnh mẽ. Da thịt nàng hồng hào khỏe mạnh, sáng bóng.

Ngoại trừ khuôn mặt có vẻ hơi dài, còn lại thì không có gì khuyết điểm gì. Phần ngực lại càng không phải nói, tuy hơi kém Tiêu Thanh Anh nhưng cũng lợi hại lắm rồi.

Nàng tên là Lý Phục Hoa, cũng là người mới luyện Nhạc Hình Phù.

"Các ngươi phải đi tìm bắt sơn phỉ à?" Đổng Đại Phương lên tiếng hỏi.

"Phải đi chứ. Đa phần đệ tử chúng ta đều tu 5 loại phù sau, chủ yếu trị liệu nên cũng phải đi theo đội ngũ." Lý Phục Hoa gật đầu, nét mặt lộ ra vẻ buồn rầu.

"Nghe nói hôm qua tên Chu Trạch kia đã Nhập Phẩm, thông qua khảo hạch Nhất Phẩm nên bây giờ được dẫn dắt một đội. Không biết có phải là thật hay không?" Nàng nhẹ giọng nói tiếp.

"Là thật đấy. Chu Trạch là người nổi danh có thiên phú mạnh trong thế hệ chúng ta. Một năm Dưỡng Huyết, một năm Rèn Gân, hai tháng Nhập Phẩm… quả là rất lợi hại!" Đổng Đại Phương gật đầu.

"Ta đã luyện Nhạc Hình Phù hai năm, bây giờ vẫn còn chưa thấy động tĩnh... Không biết được còn bao lâu nữa mới được... Dưỡng Huyết khó thế cơ à?" Lý Phục Hoa than thở.

"Ta cũng luyện một năm rưỡi rồi. Cứ chờ mà xem, không tốn ba năm thì nghĩ thôi cũng đừng. Loại người như Chu Trạch dù sao cũng cực kỳ thiểu số." Đổng Đại Phương an ủi.

"Điểm then chốt của Dưỡng Huyết là dưỡng. Luyện võ lưu thông máu, ăn nhiều uống nhiều nghỉ ngơi nhiều thì mới có thể dưỡng được. Nếu chúng ta được ăn ngon hơn một chút, có lẽ tốc độ Dưỡng Huyết sẽ nhanh hơn." Từ Minh Ngọc nói.

"Giống như Đào Mộng Khiết à? Dùng tiền mà nện? Đủ loại Dưỡng Huyết Đan đập xuống, ba ngày tắm thuốc, năm ngày một viên đan dược đại bổ à?" Lý Phục Hoa hỏi ngược lại.

Trương Vinh Phương đứng một bên không lên tiếng, chỉ là nghe mọi người nói chuyện. Lúc này, trong lòng hắn lại hơi rục rịch.

Nếu như có thức ăn ngon hơn, đan dược đại bổ thì có lẽ việc thu thập điểm thuộc tính sẽ rút ngắn lại một bước.

Hắn đưa mắt nhìn xung quanh. Ba người bên cạnh công thêm vào bản thân, bốn người đều không bối cảnh, không thiên phú, không tiền… là loại võ tu 3 không tiêu chuẩn điển hình.

Trình độ võ công của ba người Đổng Đại Phương, Từ Minh Ngọc, Lý Phục Hoa đều chỉ là mới Nhập Môn một loại phù pháp nào đó.

Khoảng cách đến cấp bậc Nắm Giữ ít nhất cũng phải 1 hoặc 2 năm nữa, thậm chí có khi còn lâu hơn.

Bởi vì hoàn toàn nắm giữ một loại phù pháp chính là tiêu chí đạt đến Dưỡng Huyết.

Nếu không đủ khí huyết, căn bản là không có cách nào thi triển một bộ phù pháp liền mạch được.

“Cho nên bây giờ mình xem như đã đạt tới Dưỡng Huyết rồi à?” Trong đầu Trương Vinh Phương nảy lên một suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK